HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 845

". . . . . . !" Nhiếp Minh Hiên khiếp sợ trợn to hai mắt, sau đó cũng

nhanh chóng cởi dây an toàn ra đồng thời nhìn vào kính xe phía sau, tên
khốn kiếp này, căn bản cậu ta cũng không rõ ràng bọn bắt cóc người ben
kia của có mang vũ khí hay mà trực tiếp đi đến như thế, như vậy sao được?
!

Nhưng khi anh xuống xe, đã thấy mọi người tàn nhẫn đánh nhau rồi!

Trong gió lạnh khắc nghiệt xen lẫn tuyết, nét mặt của Mộ Yến Thần

giống như khát máu nhìn đối phương có ba người lần tượt từ trên xe bước
xuống, cuộc chiến tàn nhẫn đẫm máu tanh, trong nháy mắt tuyết đọng trên
đường tung tóe loang lổ vết máu.

Cả người Mộ Yến Thần siết chặt, một phát đá xoáy hung ác về phía

sau khiến người cuối cùng nằm xuống, ngón tay thon dài sửa sang lại cổ áo,
tiến lên mở cửa xe của bọn họ ra, sau đó nhìn vào, lại chỉ thấy trống không,
không thấy người đâu.

"Lan Khê đâu?" bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi của anh quay tới, lạnh

lùng nhấn mạnh từng chữ.

Ánh mắt Nhiếp Minh Hiên căng thẳng: "Yến Thần!"

Mấy người đàn ông kính được huấn luyện nghiêm chỉnh đang đeo

kính đều bị đánh bại, ánh mắt trở nên ác độc, trong đó có một người lấy ra
một con dao găm trong thùng đồ phía sau đâm về phía anh, còn chưa đâm
tới đã bị Mộ Yến Thần bắt được cổ tay, tàn nhẫn vặn về phía sau, sau đó
đầu gối huých xuống thật mạnh khiến cho hắn ta quỳ rạp trên mặt tuyết,
đạp xuống lưng của hắn "huỵch huỵch!" Va chạm xuống mặt tuyết một
phát, sau đó dao găm lạnh như băng chạm qua sợi tóc rồi bị đẩy vào cổ hắn,
Mộ Yến Thần một lần nữa lạnh giọng hỏi: "Lan Khê đâu?"

"Khụ. . . . . ." Tên đàn ông bị đè gắt gao trên đất ho khan ra một ngụm

máu tươi, nói giọng khàn khàn, "Không biết. . . . . . Nử đường chúng tôi đổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.