HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 932

Ánh nắng tươi sáng chói mắt, cô nhớ đến hai câu kia, lúc lạnh lúc

nóng, cứ chuyển đổi liên lục , cảm thấy trong lòng trống rỗng, càng ngày
càng lớn.

Cô đột nhiên như vậy tuyệt vọng, tuyệt vọng khi biết tương lai phía

trước, sẽ không còn có anh.

. . . . . .

Quay lại chiếc xe lúc nãy, Nhiếp Minh Hiên vô cùng mỏi mệt, nhắm

mắt lại nghĩ ngơi.

"Không phải cậu đã biết suốt đêm hôm qua mình không có ngủ? Lại

còn gọi ình sớm như vậy, chỉ vì muốn cho em gái nhà cậu đi xe riêng? Cha
mình nếu biết được nhất định sẽ lột da của mình cho coi!"

"Đi xuống." Mộ Yến Thần lạnh giọng nói.

Nhiếp Minh Hiên ngẩn ra: "Cái gì?"

Xe từ từ khởi động, Mộ Yến Thần cầm lấy tay lái, rẽ qua đường bên

cạnh: "Mình nói cậu xuống xe, bây giờ mình tới trường thi, cậu cũng muốn
đi theo sao?"

Nhiếp Minh Hiên nhanh chóng bị nghẹn nói không ra lời: "Mẹ kiếp,

cậu muốn mình về với cái đường đông nghẹt này hả?"

". . . . . . Xin lỗi." Anh lạnh nhạt nói xin lỗi.

Cậu ta như vậy làm cho Nhiếp Minh Hiên không biết nói gì nữa,

gương mặt tuấn tú xanh mét của anh dần dần khôi phục, cố đè nén tâm tình
phức tạp của mình: "Hai người có phải lại cãi nhau nữa phải không? Chẳng
lẽ sau khi chia tay thì không thể đối tốt với nhau, chỉ có thể chán ghét nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.