HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 933

thôi sao? Yến Thần, qua một thời gian ngắn nữa có thể cô ấy sẽ đi mãi
không về nữa, cậu muốn cứ như mà lìa xa cô ấy?"

Gương mặt tuấn tú của Mộ Yến Thần chợt tái nhợt, anh không có chút

phản ứng nào, trực tiếp lái xe chạy đến trường Nhất Trung, giọng nói của
anh ở trong cái không khí nóng của tháng sáu lại càng lộ ra vẻ bất lực: "Đã
không thể bỏ được. . . . . . Lúc mới gặp nhau đã không nghĩ đến việc chia
tay?"

Chuyện biến thành như thế này, không phải anh chưa từng nghĩ qua.

Nhưng nếu quả thật không có cách nào cứu vãn, chuyện này cũng rất

đơn giản, yêu cũng được hận cũng được, anh chỉ muốn cô sống thật tốt. . . .
. . Hy vọng cô được hạnh phúc, làm tất cả mọi việc cho cô, Lan Khê, cứ
như vậy có được không?

***

Buổi chiều, sau một hồi chuông.

Giống như nghiệm chứng cho lời đồn của mọi người về kỳ thi tốt

nghiệp trung học, sau khi sấm sét thì trời lại bắt đầu mưa to.

m thanh sột soạt vang lên bên trong phòng học, thầy giám thị đi tới đi

lui, con mắt sắc đầy nghiêm túc.

Nữ sinh ngồi gần cửa sổ, không ngừng bị mưa và gió tạt vào, cơn lanh

kéo đến, nhưng cũng không thể bằng cái lạnh ở trong lòng cô. Cô ngước
mắt lên, liếc cái bàn thứ năm ở giữa chỗ Lan Khê đang ngồi, trong ánh mắt
mang theo từng đợt sát khí.

Lật bài thi lại, cô bắt đầu viết vào tờ đầu tiên số báo danh và tên của

mình——"Y Đóa" .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.