HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 944

hốc mắt lóe lên ánh sáng như màu máu, khàn giọng nói, "Cha dạy con như
vậy sao? Bao nhiêu năm qua thành tích của con tệ như vậy ba cũng không
có để ý, đều là mẹ Nhiễm Nguyệt phụ trách, tại sao bà ấy vừa đi thì tính khí
của con lại xấu như vậy hả? Quấy rối trong nhà thì coi như xong, bây giờ
con còn chạy đi khắp nơi gây sự, làm mất hết mặt mũi của Mộ gia! ! Cho
tới bây giờ ba chẳng mong con quá giỏi giang làm gì, con lại báo đáp cha
con như vậy sao? ! !"

Má trái bị đau nhức kịch liệt, giống như bị lửa đốt, sắp không có cảm

giác nữa rồi.

Đang chôn trong lồng ngực của Mộ Yến Thần, bản thân Lan Khê chỉ

có cảm giác cho tới bây giờ cũng chưa từng bị ai đánh đau như vậy, không
ngờ người đó lại là cha ruột của mình, cô nâng mí mắt lên, ánh mắt rung
động nhìn chằm chằm vào Mộ Minh Thăng, giọng nói khàn khàn: "Vậy
sao? . . . . . . Thì ra ba cũng biết từ nhỏ đến lớn, trừ mẹ ra, cho tới bây giờ
ba cũng chưa từng trông nom con, bây giờ thì ba có tư cách gì trách con
làm ba bẽ mặt? Coi con là đồ con gái vô tích sự. . . . . ."

"Con . . . . ." Mộ Minh Thăng giận đến bốc khói, ánh mắt trợn to như

muốn rơi ra ngoài.

Ông lại muốn đánh tiếp, nhưng lại bị Mộ Yến Thần liều mình cản trở,

ôm cô thật chặt vào trong ngực giữ gáy của cô, ánh mắt tràn đầy đau lòng,
cúi đầu xuống, giọng khàn khàn mà lạnh lùng khuyên giải: "Được rồi. . . . .
. Lan Khê đủ rồi, không nói nữa . . . . ."

Nhưng Mộ Yến Thần triền miên an ủi như vậy, lại làm trong lòng Lan

Khê càng thêm đau đớn thấu xương! !

Từ đầu đến cuối, sắc mặt Mạc Như Khanh đều căng thẳng, giữa hai

lông mày nhíu lại tràn đầy nghi ngờ, hoàn toàn không hiểu nổi sao ngày
hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng bà ta chỉ lo lắng cho thân thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.