HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 969

Không biết làm cách nào mà cô có thể đi dạo hết thành phố C chỉ

trong một buổi chiều, khi Lan Khê về đến nhà thì trời đã tối, cái dạ dày đau
nhói không ngừng nhắc nhở cô, cô đã suốt mấy giờ đồng hồ rồi, ở trước
cửa Mộ gia, đèn đã được mở lên rồi.

Trước cửa có một chiếc xe thương vụ đang đậu, Cố Tử Nghiêu bình

tĩnh đứng đợi ở cửa.

Không đợi Lan Khê đến gần thì đã thấy Cố Tử Nghiêu đã đi vào trong

nhà, lễ phép cười nói lấy hành lý, để vào trong cóp sau, sau đó chính là đôi
vợ chồng già từ trong nhà bước ra, Mộ Minh Thăng mặc quần áo kiểu Tôn
Trung Sơn, phối với áo choàng dài tới váy của Mạc Như Khanh, trông cao
nhã quý phái, Mạc Như Khanh lên xe, ánh mắt của Mộ Minh Thăng lại
nhìn sang bên này.

Phía xa xa dưới ánh đèn đường là một bóng dáng mảnh khảnh nhu

nhược, yên tĩnh đứng tại đó.

Vẻ mặt bình tỉnh của Mộ Minh Thăng tự nhiên xanh mét, xoay mặt, ý

như không muốn thấy mặt cô.

Cố Tử Nghiêu thấy cảnh đó nên hơi lúng túng, quay lại cười cười với

Đổng sự trưởng, chạy tới nói với Lan Khê: "Em ra ngoài mới về hả? Anh
em quá bận rộn, cho nên cử anh đến đưa ba mẹ em ra sân bay, hình như bọn
họ muốn đến Maldives du lịch, sau đó đi thêm vài địa điểm khác nữa, cở ba
tháng nữa mới về, trong thời gian chỉ có hai anh em em ở nhà, tự chăm sóc
mình cho tốt. Còn có. . . . . . Về kỳ thi tốt nghiệp vừa rồi, em không cần để
ở trong lòng, có rất nhiều đường để tới La Mã, ai nói không thi đậu đại học
thì tương lai sẽ bị hủy chứ?"

Tay anh để lên bả vai của cô, đầy thương cảm, Cố Tử Nghiêu cười

sáng rỡ: "Lan Khê, cố gắng lên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.