HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 977

rửa, xem ti vi, xem mệt thì tự mình đi ngủ, Mộ gia lớn như thế này lại chỉ
có một mình cô. Nhà của cô bây giờ chỉ còn lại một mình cô thôi.

Ngớ ra một hồi, cô liền rời giường đi rửa mặt, thay quần áo ngủ rồi

xuống lầu

Nhưng cô lại không ngờ tới, Mộ Yên Thần lại trở về nhà.

Trên khuôn mặt trắng nỏn, nhỏ nhắn của Lan Khê đầy vẻ đề phòng,

tuy không thể hiện rỏ ràng nhưng anh vẫn có thể thấy được,Trương tẩu ở
trong phòng ăn đã bố trí bát đũa xong xuôi, thấy Mộ Yên Thần cởi áo
khoác để lên ghế sofa rồi nhắm mắt lại nghĩ ngơi liền nói: "Thiếu gia, cậu
tăng ca suốt đêm chắc mệt lắm rồi, mau đi ăn cơm đi. . . . . . A tiểu thư, cô
cũng thức rồi hả?"

Mộ Yến Thần mở mắt ra, trong mắt đầy mỏi mệt, khuôn mặt tuấn tú

tỏa ra sự lạnh lùng, không thèm nhìn đến cô, đứng dậy đi đến phòng ăn.

Tránh cũng tránh không khỏi, nên Lan Khê rũ mắt xuống, đi lại gần,

kéo ghế ra ngồi xuống ăn cơm chung với anh.

"Đúng rồi thiếu gia, lão gia và phu nhân vừa gọi điện thoại về báo, hai

người đó đã đến nơi rồi, nói hai người không cần lo lắng." Trương tẩu nói.

Mộ Yến Thần nhàn nhạt "Ừ" một tiếng, nói khẽ: "Phiền di sang phòng

khách lấy giúp tôi sấp văn kiện mang qua đây."

Trương tẩu ngẩn ra: "Dạ, dạ!"

Lúc cầm túi xách của anh lên, trừ máy tính ra Trương tẩu còn thấy một

tập văn kiện, trên cái bao nhựa của văn kiện có viết tên, bà nheo mắt lại
nhìn, không khỏi ngạc nhiên, muốn mở văn kiện ra xem nhưng lại không
dám, bà khiếp sợ đem văn kiện đưa cho Mộ Yến Thần: "Có phải cái này
không ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.