HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 99

Mộ Yến Thần gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, thân hình to lớn ưu nhã đứng lên.

Lan Khê có chút nóng nảy, vội vàng giải thích: "Mộ Yến Thần.. à…

anh hai, anh đừng hiểu lầm nha, em không phải vì muốn đi chơi nên mới
nói những điều đó với anh đâu. Là em tự cảm thấy có lỗi, cảm thấy anh rất
tốt mới hướng anh bày tỏ nỗi lòng. Anh đừng tức giận mà!......"

Việc này rất quan trọng đó. Cô thừa nhận thật sự muốn đi ra ngoài

mấy ngày cùng bạn bè. Cô chán ghết mỗi khi ở nhà phải thấy vẻ mặt nặng
như chì của Mộ Minh Thăng và Mạc Như Khanh. Nhưng cô không hoàn
toàn vì mục đích này mới chủ động làm hòa với anh đâu.

Không đợi cô nói hết, một bàn tay to lớn bất ngờ nâng cằm cô lên,

gương mặt Mộ Yến Thần gần sát mặt cô.

Sự áp bức cùng nguy hiểm đột ngột ập đến, bao vây lấy Lan Khê, cô

nhất thời không kịp phản ứng, chỉ có thể nhìn anh không chớp mắt.

"Về sau cấm không được dùng ánh mắt này để nói chuyện với đàn

ông, bất kể là người nào cũng không được, nhớ chưa?" Anh ra lệnh.

Cô còn nhỏ quá, hoàn toàn không biết những nguy họa khi mình dùng

ánh mắt ấy nhìn người khác, đặc biệt là đối với phái nam. Ánh mắt ấy sâu
thẳm, lấp lánh, mị hoặc như thôi miên dẫn dụ người khác làm họ không
cách nào cưỡng lại. Như thế khác nào cô tự dẫn lửa thiêu rụi bản thân
mình?

Lan Khê vẫn không hiểu, đôi mắt to tròn như hạt đào vẫn si ngốc nhìn

Mộ Yến Thần. Về sau, thấy anh dần mất kiên nhẫn mà nổi lên sát khí, cô
đánh liều, nửa hiểu nửa không, nhắm mắt gật đầu thật mạnh!

Thấy cô đã đáp ứng Mộ Yến Thần mới thu lại sát khí, buông tay đứng

lên..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.