HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 999

Rửa mặt, xuống lầu, vừa đúng lúc Cố Tử Nghiêu đến đón anh.

Trương tẩu rưng rưng lẩm bẩm: "Gấp như vậy làm gì chứ? Sao lại vậy

chứ? Tôi đã dậy rất sớm để làm bữa sáng, vậy mà không ai thèm cắn một
cái, thiếu gia, cậu ăn kịp không? Ăn xong rồi hãy đi."

Mộ Yến Thần dừng lại một chút, trên gương mặt tuấn tú của anh khẽ

trắng bệch, cặp trong veo chợt sáng lên rạng rỡ, bình tĩnh nhìn cái đĩa nhỏ,
đó là chỗ mà Lan Khê thường ngồi.

Nở ra một nụ cười yếu ớt, anh khàn giọng nói: "Tôi cũng không đủ

thời gian nữa, Trương tẩu, xin lỗi."

Nói xong, anh lại cầm cái nĩa lên nhẹ nhàng xiên một miếng chân giò

hun khói trong đĩa của Lan Khê, mới ăn được hai miếng liền bị sặc, tay che
miệng lại, hai mắt rũ xuống.

"Thiếu gia cậu bị sặc hả? Mau uống chút nước đi. . . . . ."

Mộ Yến Thần đứng yên một lúc, rồi cười cười với bà tỏ vẻ không có

sao, lúc đi ra phòng khách lại nhìn thấy cái ly nhỏ mà tối hôm qua cô muốn
mang theo, anh trố mắt nhìn, Cố Tử Nghiêu đang ở bên ngoài ấn còi ỉnh ỏi.

Anh đi tới, cúi người nhẹ nhàng đụng vào cái muỗng ở bên trong, làm

vang lên một âm thanh thanh thúy.

Anh vòng tay qua cầm cái ly lên.

Đây là thứ duy nhất em để lại cho tôi sao.

. . . . . .

Anh đứng dậy, rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.