HẮT XÌ - Trang 111

"Phù!" Tôi thở phì phò, quả nhiên xứng đáng là thi đấu nhà nghề, chỉ

một đòn đấm đã Kiến Hániến tôi căng cứng cả người.

Vương Khải Nha không đeo bám tấn công, vừa đứng chờ vừa ngoáy

cái cổ to đùng, tay trái linh hoạt hơi đu đưa ngước ngực.

"Ê, đứng cho vững, kết thúc ngay giờ đây," Vương Khải Nha nói.

Toàn mấy câu dậm dọa quen thuộc trong thi đấu nhà nghề.

Tôi ra hiệu qua loa với đối thủ đang nghe nanh múa vuốt, mắt đảo lên

khán đài. Nếu kết thúc ngay bây giờ thì tôi muốn biết chị Tâm Tâm và Kiến
Hán ngồi ở đâu, và rốt cuộc là có ai đến cổ vũ tôi.

Có lẽ Vương Khải Nha cũng hết sức ngạc nhiên. Tôi tỏ ý đợi chút rồi

tính, hắn cũng không ra đòn, chỉ nhìn theo ánh mắt tôi quan sát khán đài
đang chật kín khán giả.

"Đầu đất! bọn tao ở đây!" Có tiếng gọi to của Kiến Hán.

Tôi tìm ra chỗ ngồi của Kiến Hán. Hắn cầm bảng chữ "Nghĩa Trí vô

địch" vẫy qua vẫy lại. Chị Tâm Tâm và siêu anh hùng Vũ Hiên ngồi ngay
cạnh. Nhưng điều khiến tôi trợn tròn mắt là Khả Lạc và Người hùng Tia
Chớp đã lâu không gặp cũng đang cười hì hì ngồi cùng bọn họ. Vũ Hiên
trông hết sức phấn khich, có lẽ vì Người hùng Tia Chớp.

Người hùng Tia Chớp giơ ngón tay cái về phía tôi, đôi mắt già nua híp

lại thành một sợi chỉ.

"Được nể mặt quá chừng," tôi cảm thán, tôi vung tay gầm lên một

tiếng.

Phần đông Kiến Hánán giả huýt sáo, có lẽ rất không hài lòng về tôi.

"Vương Khải Nha, kết thúc thằng ranh đó nhanh đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.