HẮT XÌ - Trang 115

"Hự!!!" Tôi hét lớn, gắng gượng dựa vào dây đài, tiếp tục phun về

phía khán đài những thứ lúc nãy còn chưara hết.

Blues chạy lại gần, đập tay xuống sàn đấu hỏi tôi: "Này! Cậu không

tránh nổi hay là không muốn tránh thế?"

"Em là thằng không sợ bất cứ cú đấm nào hết!" tôi gào lên. Lời tuyên

bố của trang nam nhi truyền qua mic gây rung động cả khán đài. Tôi vừa
nhìn chị Tâm Tâm vừa nôn ọe, chị đang đứng hẳn lên hô to những con số.

Lúc này trọng tài cũng đã chạy vào giữa võ đài bắt đầu đếm giây.

Vương Khải Nha phẫn nộ đẩy trọng tài ra, loạng choạng đúng lên. Tiếc
quá, nếu không vì lúc đó bụng tôi dính đòn tiêu hao phàn lớn sức lực, thì
một cú "kim cương sát thủ" đúng cơ hội ngon ăn vừa rồi cũng đủ đánh
Vương Khải Nha ngất xỉu tại chỗ.

"Bố láo!" Vương Khải Nha dùng tay gạt bừa bãi nôn trên mặt, nổi điên

lao về phía tôi.

"Ai sợ!" Tôi xông lên, rồi bất ngờ nhảy ngược về sau tự va vào dây

đài, mượn lực đàn hồi lao về phía trước, vung tay phải tung ra một cú "đấm
xoáy chân vịt" đầy uy lực!

Vương Khải Nha đấm hụt tôi vì cú nhảy lùi đó, còn tôi chiếm được ưu

thế tấn công bất ngờ, một cú đấm xuyên thẳng mũi Vương Khải Nha, toàn
bộ sức mạnh trong người tập trung hết vào đòn đánh.

"Đổ xuống!" Tôi thầm gào lên. Cảm giác ở đầu gang tay rất trọn vẹn.

Chính là cú đấm này rồi!

"Phù!" Tôi thở dốc, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn chị Tâm Tâm trên

khan đài, giơ cả hai tay lên tuyên bố thắng lượi.

"Cẩn thận!" chị Tâm Tâm hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.