HẮT XÌ - Trang 122

Người hùng Tia Chớp nhồm nhoàm nhai thịt gà, nói lúng búng: "Về

chuyện đối mặt với nguy hiểm, chẳng lẽ cứ bắt phải trở thành siêu anh
hùng à?"

Aristote chén gọn cả cái đùi gà, lắc đầu, phì mũi,, như thể không đồng

tình với những gì tôi nói.

"Có bắt buộc hay không cháu không cần biết, nhưng cháu nhất định

phải trở thành siêu anh hùng!" Tôi nói chắc như dao chém cột. "Trước đây
ông từng bảo, làm thế nào để có siêu năng lực là bí mật của các siêu anh
hùng. Nhưng ông Tia Chớp, ông biết cháu lâu thế rồi, hẳn là ông cũng thấy
cháu rất phù hợp trở thành siêu nhân. Hơn nữa cháu rất cần như vậy!"

Người hùng Tia Chớp giả ngốc: "Nếu cháu thực sự phù hợp, thì siêu

năng lực sẽ tự tìm đến cháu thôi."

Tôi kêu rên: "Đừng nói với cháu mớ triết lý giả dối đó nữa! Cháu chắc

chắn nếu có siêu năng lực, không bao giờ cháu làm việc xấu! Cháu chỉ
muốn có được tình yêu thôi mà!"

Người hùng Tia Chớp nuốt xuống miếng thịt gà cuối cùng, nói bừa:

"Có lẽ tình yêu không cần đến siêu năng lực, cho nên siêu năng lực không
tìm đến cháu chăng?"

Tôi bắt đầu bực mình: "Gì chứ! Thế cháu muốn bảo vệ chính nghĩa có

được không? Ông mau cho cháu biết bí mật để có được siêu năng lực đi!"

Người hùng Tia Chớp bật cười, nhìn sang Aristote. Aristote ngoảnh

đầu đi chỗ khác, như coi lời tôi nói chỉ là những phát rắm.

Tôi muốn khóc. Ông già duy nhất có thể dạy tôi siêu năng lực thì lại

không hứng thú với tôi chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.