HẮT XÌ - Trang 232

Trái đấm phải của tôi dừng ngay khoảng giữa cổ với vai của nhà vô

địch, chỉ cách mặt gã không đầy 3 cm.

Để cho mi thoát được rồi.

"Hiệp sau, tôi muốn ông bỏ lại cái đai vớ vẩn kia."

Tôi gõ nhẹ găng tay vào sau đầu nhà vô địch, rồi thờ ơ gạt cú đấm

phải của gã đang găm trên ngực mình.

Nhà vô địch thẫn thờ, nuốt khan, yết hầu trồi trục.

Cả nhà thi đấu lại vang lên tiếng vỗ tay.

Tôi không ngồi xuống, ngọn lửa chiến thắng đang bùng cháy trong

người tôi, khiến tôi không muốn đợi chờ dù chỉ một giây. Hơn nữa tôi rát
băn khoăn về thái độ của Khả Lạc. Khi tôi sắp sửa viết nên trang sử mới,
sao trên khuôn mặt con bé lại có vệt nước mắt chưa kịp khô?

"Mẹ kiếp! đánh tốt đấy. linh hồn của nhà vô địch bị cú đấm sau cùng

của cậu giết chết rồi!" Blues cũng không bảo tôi ngồi xuống.

Tôi gật đầu, thuận đà liếc sang nhà vô địch, đôi mắt gã vô hồn, hai

chân run run.

Có thể nhà vô địch đã né được cú đấm kinh khủng của tôi, nhưng tâm

trí vẫn dừng ở đó, bị tôi dọa đến đần cả người.

Theo tình hình này, đáng lẽ tôi có thể giơ tay tuyên bố hiệp sau sẽ có

K.O, nhưng tôi không làm vậy.

"Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?"

Tôi nhìn Khả Lạc, bụng bảo dạ hoang mang, đón lấy chai nước đá từ

Blues súc miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.