HẮT XÌ - Trang 267

Tôi mừng rỡ nói: "Thì ra em là... siêu anh hùng... của riêng chị... mà

thôi..."

Chị Tâm Tâm ôm lấy tôi trào nước mắt, vuốt đuôi tóc của tôi, khẽ

khàng cởi nó ra.

Tôi cười, lại nhớ tới ngày mưa hôm đó.

Ngoài trời mưa rất lớn, tôi đứng một mình ở cuối hành lang trước sân.

Tiếng giọt mưa tí tách, tí tách, tí tách, tí tách.

Hồi đó, tôi 10 tuổi.

Sau thời điểm tôi chính thức trở thành trẻ mồ côi đúng 10 năm.

"Hắt xì!"

Chị Tâm Tâm cầm cái kéo đứng sau lưng tôi.

Lưỡi kéo liên tục mở ra khép vào.

Còn nhớ, đó là một quả đầu punk.

Hoàng hôn thật đẹp, nhưng mí mắt tôi đã mỏi.

"Em biết, tóc em lại dài rồi..."

Tôi gật đầu, vỗ nhẹ vào lưng chị Tâm Tâm, không nói gì nữa.

Không nói thêm gì nữa.

Nhớ buổi hoàng hôn ngày sinh nhật tuổi hai mươi, thời tiết thật mát

mẻ, không có một giọt mưa.

Không khí rất thơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.