HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 246

dặn dò Tiểu Doãn Tử: “Gọi Tiểu Liên Tử và vài nội giám khỏe mạnh, đêm
nay chúng ta sẽ ngồi đây ôm cây đợi thỏ.”

Sắp xếp xong đâu vào đó, thấy mọi người đều tự lui xuống, Lưu Chu

đứng bên cạnh tôi, nhỏ giọng thưa: “Giờ biết là Dư Canh y ra tay, tiểu chủ
đã nghĩ được cách nào để đối phó lại chưa ạ?”

Tôi nhìn ánh chiều tà khuất dần về phía tây bên ngoài cửa sổ, ngoài vườn

hoa lựu vừa chớm nở. Loại hoa này vốn đỏ rực như lửa, dưới ánh tà dương
ứa máu, những đóa hoa lửa này trông như đang rực cháy, xen lẫn giữa
những lớp lá xanh dày mơn mởn, càng thêm phần chói mắt. Gió nhẹ lướt
qua, lá cây trong vườn kêu xào xạc, hơi nóng chập chờn như muốn áp sát
lại. Thế nhưng người tôi như được bao phủ một lớp khí lạnh mỏng manh,
đang từ từ ngấm sâu vào cơ thể.

Tôi bất giác chống tay vào cửa sổ, thở dài một hơi. “Dù ta có bỏ qua cho

người khác, người khác cũng chẳng chịu bỏ qua cho ta!”

Hàm răng trắng muốt của Hoán Bích cắn nhẹ lên vành môi hồng nhạt,

mắt hạnh mở to: “Tiểu thư vẫn còn muốn nhẫn nhịn hay sao?”

Tôi dùng hộ giáp lần theo đường khắc hình chiếc lá trong mẫu hoa văn

mẫu đơn liền cành chi chít trên cửa sổ bằng gỗ lê, sột sà sột soạt nhưng
miệng vẫn lặng yên, không nói một lời. Làn gió chiều nhẹ nhàng phớt qua
từng lỗ chân lông mượt mà trên gương mặt còn căng cứng sau chuyện vừa
xảy ra của tôi. Sắc trời càng lúc càng tối, ánh sao lờ mờ bắt đầu xuất hiện.
Tôi lẳng lặng hít sâu một hơi, co tay lại, nói: “Người khác đã kề dao vào cổ
ta, hoặc là ta chìa cổ ra chờ chết, hoặc là ta phải phản công lại. Chẳng lẽ ta
còn có thể nhẫn nhịn hay sao?”

Lưu Chu đỡ lấy tay tôi, nói: “Tiểu chủ quyết tâm được vậy là tốt, nô tỳ

và Hoán Bích nhất định thề chết bảo vệ tiểu thư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.