HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 247

Tôi chầm chậm thở hắt ra một hơi. “Nếu không muốn xảy ra cảnh người

là dao thớt, ta là thịt cá, chỉ còn cách dùng hết sức tranh giành một phen.”

Trong lòng tôi hiểu rõ, trong hậu cung, không được sủng ái thì phải nhẫn

nhịn, được sủng ái rồi thì phải biết tranh giành. Nhẫn và tranh chính là kim
chỉ nam cho cuộc sống của mọi nữ nhân trong hậu cung. Theo tình thế hiện
giờ, tôi không muốn tranh cũng chẳng được.

Tôi thò tay, chỉnh lại cây trâm vàng sắp tuột khỏi đầu, hỏi: “Hôm nay

Hoàng thượng đã lật thẻ chưa? Là ai thị tẩm?”

Lưu Chu đáp: “Là Hoa Phi.”

Tôi đáp khẽ: “Biết rồi, gọi người đem thức ăn lên thôi. Phải ăn no thì

mới có sức để đối phó với mọi rắc rối đêm nay.”

Chương 18: Sát khí vừa hiện (hạ)

Thời gian nhích dần đến canh một, trong cung lặng yên không một tiếng

động. Như thường lệ, Đường Lê cung tắt bớt phân nửa số đèn lồng trong
đình viện. Chỉ có điều, dưới màn đêm chẳng khác ngày thường là bao, lờ
mờ ẩn giấu sát cơ sẵn sàng trỗi dậy bất cứ lúc nào. Tôi không cảm thấy
buồn ngủ, vẫn giữ được sự tỉnh táo và cảnh giác như loài thú đêm dưới ánh
nến mông lung, chập chờn. Tôi bắt đầu cảm thấy dưới màn đêm tĩnh mịch
trong chốn hậu cung, lẩn khuất quanh người mỗi phi tần, cung nữ là mùi
máu tươi tanh tưởi kỳ dị, hòa lẫn với tầng tầng lớp lớp âm mưu và nguyền
rủa, muốn phòng cũng không sao tránh được. Chúng cứ nhìn chằm chằm
theo họ như hổ đói, lúc nào cũng sẵn sàng ngóc đầu dậy. Giữa đêm xuân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.