HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 250

Tôi bèn lệnh cho người hầu: “Gậy lớn vẫn phải đem đến chực sẵn, tránh

Ấn công công nói chuyện nhớ trước quên sau, cứ mãi ấp a ấp úng, phiền cả
tai.”

Tiểu Doãn Tử lập tức đi lấy hai cây gậy hành hình trong cung đến, mỗi

tên tiểu nội giám cầm một cây, đứng ở hai bên Tiểu Ấn Tử.

Tôi hỏi: “Hiện giờ ngươi đang làm việc ở chốn nào?”

“Ở... ở chỗ Dư Canh y.”

“Vậy là khổ cho ngươi rồi, Dư Canh y hiện giờ đang ở một phòng cũ nát

trong vĩnh hạng, chẳng phải là nơi tốt đẹp gì cho cam.”

Tiểu Ấn Tử cúi gằm, hổn hển thưa: “Làm nô tài thì chỉ biết nghe theo

tiểu chủ sai bảo, không màng tới tốt hay xấu.”

Tôi cười nhạt: “Ngươi suy nghĩ cũng thoáng đấy chứ! Lúc trước, chẳng

phải ngươi đi theo sư phụ ngươi đến chỗ của Lệ Quý tần hay sao? Sao giờ
lại đi theo Dư Canh y?”

“Khi trước, lúc Dư Canh y được thăng làm Thường tại, Lệ chủ tử nói Dư

Canh y thiếu người hầu hạ, cho nên điều nô tài qua bên đó.”

“Lệ chủ tử quả là biết tính toán lâu dài cho nhà ngươi. Chỉ mới có nửa

năm ngắn ngủi, đổi đi đổi lại đến ba chủ tử, ngươi quả thực rất được ưa
chuộng đó.” Mặt Tiểu Ấn Tử đầy vẻ hổ thẹn, không đáp nửa lời. Tôi lãnh
đạm hỏi tiếp: “Chuyện xưa coi như đã đàm đạo xong. Giờ ta hỏi ngươi, nửa
đêm ngươi lén lút bên ngoài cung điện của ta làm gì?”

Tiểu Ấn Tử sợ đến ngẩn người, hồi lâu sau mới định thần lại, thưa: “Nô

tài chỉ nghé ngang qua đây thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.