HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 274

Hoàng hậu cười nói: “Thời tiết dạo này cứ như con nít vậy, nói thay đổi

là thay đổi ngay được, e là các muội muội chưa trở về được rồi. Xem ra ông
trời già muốn giữ các muội ở lại nói chuyện phiếm giải buồn với ta.”

Hoàng hậu đã mở miệng thì còn ai dám than vãn thời tiết, muốn về cung

sớm nữa, mọi người đều cười thưa: “Hẳn là ông trời có lòng tốt, thấy
phượng thể của Hoàng hậu vừa khỏi bệnh, cơn đau đầu không tái phát nữa
nên mới ban xuống trận mưa rào này!”

Hoàng hậu nghe lời nịnh nọt khéo léo này thì không khỏi cao hứng, càng

thêm thích thú nói chuyện phiếm với chúng tôi. Cho đến giờ dậu ba khắc,
cơn mưa mới dần tắt hạt, mọi người lúc ấy mới dám cáo từ Hoàng hậu rồi ai
về cung người nấy.

Mưa lớn tạm dừng, các phi tần đa phần đều kết bạn mà đi. Tôi thấy Sử

Mỹ nhân có mỗi một mình bèn kéo nàng ta đi cùng tôi, My Trang và Lăng
Dung.

Ra khỏi Phượng Nghi cung, tôi thấy Hoa Phi và Lệ Quý tần đang định

lên xe kéo cùng về cung nhưng chẳng thấy Tào Dung hoa vẫn hay đi chung
với nàng ta đâu. Bốn người chúng tôi hành lễ với Hoa Phi và Lệ Quý tần,
Hoa Phi đưa mắt quan sát tôi hồi lâu rồi nhận xét: “Uyển nghi tiều tụy đi
nhiều, chắc là ác mộng quấn thân mãi nên không khỏe chứ gì!”

Tôi nghe vậy sợ đến co rúm người, kinh hoàng đưa mắt nhìn bốn phía,

nhỏ giọng thưa: “Nương nương đừng nói vậy, cái thứ đó có linh tính, sẽ
bám theo người đấy.”

Hoa Phi chẳng tin là thật, nói: “Uyển nghi thần trí mơ hồ rồi sao? Trước

mặt bản cung mà lại nói nhăng nói càn như thế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.