HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 279

người, nhất thời không ai dám ra tay với Lệ Quý tần. Hoa Phi hậm hực
lườm Chu Ninh Hải đang đứng bên cạnh, Chu Ninh Hải giờ mới định thần
lại, thò tay bịt miệng Lệ Quý tần, không để cho nàng ta tiếp tục gào thét
nữa.

Tôi thầm sốt ruột, không biết Hoàng hậu có đến kịp lúc này không, nếu

không, bao công sức bỏ ra coi như xôi hỏng bỏng không. Trước mắt chỉ còn
cách giằng co với Hoa Phi, kéo dài thời gian đợi Hoàng hậu đến nơi mà
thôi. Một khi Lệ Quý tần được đưa vào Mật Tú cung thì vấn đề trở nên vô
cùng hóc búa!

My Trang đưa mắt ra hiệu cho tôi, tôi bước lên đứng cạnh My Trang,

thưa: “Nương nương chấp chưởng lục cung, bọn tần thiếp sao dám nghi ngờ
cơ chứ, chỉ là dù gì Lệ Quý tần lại là chủ vị một cung, vả lại đây cũng là
chuyện lớn, thực sự nên báo cho Hoàng thượng và Hoàng Hậu biết, để tránh
sau này Hoàng thượng trách tội.”

Đáy mắt Hoa Phi đầy lửa giận, răng bạc nghiến kèn kẹt, lạnh lùng nói:

“Dù ngày ngày Uyển nghi được gặp mặt rồng, được Hoàng thượng thương
yêu nhưng cũng không cần lôi Hoàng thượng ra để dọa bản cung. Uyển
nghi và Huệ Tần cản trở thế này là có ý muốn chống đối bản cung phải
không?!”

“Nương nương nói vậy bọn tần thiếp sợ hãi vạn phần. Không phải tần

thiếp muốn chống đối nương nương, chỉ là lời nói của Lệ Quý tần có liên
quan đến chuyện trúng độc lúc trước của tần thiếp, tần thiếp đành phải xen
vào mà thôi.”

Bốn bề im phăng phắc, cứ như bị mây đen bao phủ, trừ tiếng ú ớ nức nở

phát ra từ cái miệng bị che kín của Lệ Quý tần và tiếng gió xào xạc, chẳng
ai dám phát ra một tiếng động nào. Hoa Phi trừng mắt giận dữ, tình thế hết
sức gay cấn, có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nào. Chỉ một thoáng yên lặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.