HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 325

Xong bữa tiệc, trong lúc ngồi nói chuyện phiếm, Tào Dung hoa lại cho

người dâng nước mơ lên để giải khát, chống ngấy, vô cùng tỉ mỉ, chu đáo.

Nước mơ của Tào Dung hoa làm rất chua, rất thích hợp để chống nóng.

Mọi người ai cũng thích thú dùng thử. Tôi trước giờ không thích chua, chỉ
nhấp một ngụm cho. My Trang ngồi cạnh tôi, tỷ ấy trước giờ rất mê mẩn
món nước mơ nhưng hôm nay lại khác hẳn ngày thường, nước mơ trong
chén chẳng vơi đi là bao, tỷ ngậm một ngụm nước mơ, chần chừ mãi vẫn
chưa nuốt xuống.

Tôi khẽ hỏi: “Tỷ sao vậy?”

My Trang miễn cưỡng nuốt ngụm nước mơ, hạ giọng đáp: “Ngực nghèn

nghẹn, không được khỏe lắm!”

Tôi lo lắng nói: “Vậy gọi thái y đến xem thử xem.”

My Trang khẽ lắc đầu. “Chẳng có gì đáng kể, chắc do thời tiết nóng nực

thôi!”

Tôi gật đầu chiều theo. My Trang thấy mọi người đều nhỏ nhẹ uống

nước mơ, đành nhấp thêm một ngụm, ai ngờ chẳng khác gì uống phải thuốc
đắng, không kìm được ói ngay xuống chiếc váy lụa màu xanh biếc của tôi.
Màu xanh lục ở chân váy dính phải màu đỏ sậm của nước mơ, trông rõ mồn
một, tôi không để ý gì đến chiếc váy, chỉ lo vuốt lưng cho My Trang.

Mọi người nghe tiếng động đều đưa mắt nhìn sang. My Trang vội lau

miệng, xin lỗi: “Muội muội thất lễ rồi!”

Cẩn Phi kéo tay nàng ta lại, nhỏ giọng khuyên: “Huệ Tần tuổi còn trẻ,

sao biết mấy chuyện này? Không biết cũng là chuyện đương nhiên thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.