HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 69

Hoán Bích hốt hoảng gọi Lưu Chu, đỡ tôi vào phòng rồi lệnh cho Tiểu

Doãn Tử đi mời Ôn Thực Sơ đến ngay.

Chẳng mấy chốc, Ôn Thực Sơ đã đến. Tôi chỉ để Lưu Chu, Hoán Bích

hầu hạ bên người, còn tất cả những người khác đều phải chờ ở bên ngoài.
Ôn Thực Sơ bắt mạch xong, lại quan sát sắc mặt tôi một hồi, ánh mắt lộ vẻ
nghi ngờ, hỏi: "Không biết vì sao mà tiểu chủ lại sinh bệnh?"

Tôi thản nhiên đáp: "Ta vừa bị khiếp sợ một phen, buổi tối lại hơi cảm

lạnh."

Tôi nhìn sang hắn, hắn lập tức cụp mi mắt, không dám nhìn tôi. Tôi bèn

chậm rãi nói tiếp: "Ngày đó trong Khoái Tuyết hiên, đại nhân từng nói sẽ
đối xử tốt với Chân Hoàn cả đời cả kiếp, không biết hôm nay câu nói đó
còn có giá trị nữa hay không?"

Cơ mặt Ôn Thực Sơ co giật, hiển nhiên hắn không ngờ tôi lại hỏi câu

này, lập tức quỳ xuống, thưa: "Lời này của tiểu chủ vi thần không dám
nhận! Nhưng tiểu chủ biết rõ thần trước giờ luôn giữ lời hứa, huống gì..."
Giọng hắn chùng xuống nhưng vẫn kiên định, thành khẩn vô cùng: "Mặc
cho tiểu chủ thân ở chốn nào, tình cảm của thần đối với tiểu chủ cũng
không bao giờ thay đổi."

Tôi lập tức cảm thấy nhẹ nhõm cả người, Ôn Thực Sơ quả thật là một kẻ

chung tình, tôi thực sự không nhìn nhầm người. Tôi vẫy tay ra hiệu cho hắn
lại gần. "Trong cung không có chỗ cho cái gọi là tình cảm, ngươi trung
thành với ta, chịu giữ lời hứa vậy là đủ rồi." Giọng tôi càng dịu dàng hơn.
"Hiện giờ ta có việc cần nhờ, không biết Ôn đại nhân có chịu giúp đỡ hay
không?"

Hắn đáp: "Tiểu chủ cứ việc dặn dò!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.