HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 9

Chương 1: Vân ý xuân sâu

Ngày đầu tiên tôi vào cung, trời vô cùng quang đãng. Ngày Hai mươi

tháng Tám âm lịch năm Càn Nguyên thứ mười hai là một ngày hoàng đạo.
Đứng giữa sân Tử Áo Thành mênh mông có thể nhìn thấy bầu trời trong
veo, xanh ngắt tựa ngọc bích, không một gợn mây, thỉnh thoảng lại có chim
nhạn kết bầy bay qua.

Hồng nhạn bay cao, nghe đâu là điềm lành.

Vô số xe ngựa chuyên dùng chở tú nữ xếp hàng chỉnh tề trước cửa Dục

Tường, ai nấy đều im lặng. Tôi cùng các tú nữ đứng chung một chỗ, đông
như trảy hội, nhìn ai cũng muôn hồng nghìn tía, mặt phấn mày ngài, mùi
son phấn sực lên nức mũi. Rất ít người lên tiếng, chỉ tập trung để ý xiêm y,
son phấn của mình có ổn không, hoặc tò mò đưa mắt, kín đáo quan sát các
tú nữ đứng bên.

Tuyển tú là vận mệnh của mọi thiếu nữ nhà quan. Ba năm một lần, sau

khi trải qua nhiều vòng thi tuyển sẽ chọn ra những cô gái tài sắc song toàn
vào hoàng cung, bổ sung cho hậu cung.

Đợt tuyển tú này đối với tôi chẳng có gì quan trọng, tôi chỉ đi cho có mà

thôi. Cha đã bảo, con gái nhà chúng ta quen được nuông chiều quá rồi, sao
chịu được cảnh tù túng nơi cung đình kia chứ! Thôi thôi, cứ tìm cho nó một
người chồng tốt là đủ rồi.

Mẹ thường bảo với dung mạo và gia thế như con gái ta, chưa tính đến

nhân phẩm tài tình, thì chồng nó nhất định phải là người tốt nhất. Trước nay
tôi cũng nghĩ như vậy, Chân Hoàn tôi nhất định phải được gả cho người đàn
ông tốt nhất trên đời, cây liền cành, chim liền cánh, sống yên vui đến bách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.