HẬU CUNG KẾ - Trang 124

Trong phòng bên kia đã có một người, thấy Lý Già La đi vào, vội vàng

cười chào hỏi. Trong phòng này bốn giường nhưng gian phòng khá lớn,
không tính là chen chúc. Bên cạnh mỗi giường còn có một giường khác, đó
là chuẩn bị cho nha hoàn bên người ngủ vào buổi tối.

Một lúc sau bốn người đến đông đủ. Trừ Lý Già La, còn có con gái một

Tri Phủ Lâm Châu thuộc Ký Châu, Viên Thiến. Người ban nãy chào hỏi Lý
Già La là con gái Bố Chính Sứ Nhạc Châu, Viên Thục Hoa. Cuối cùng là
con gái một tướng quân đóng ở Bình Châu gần đất Vệ, Lâm Tuyết Mai.
Đúng là trời Nam biển Bắc đều đủ cả.

Viên Thục Hoa có cha là Bố Chính Sứ cho nên nàng ta có thân phận cao

nhất. Mà Lâm Tuyết Mai, cha nàng ta chẳng qua là một tướng quân. Tuy
rằng cũng là chính ngũ phẩm nhưng là quan võ, luôn luôn bị người ta xem
thường, làm sao được coi trọng như quan văn? Cho nên sau đó lúc nàng
cùng Viên Thiến tranh giành giường, đương nhiên là Viên Thiến cướp được
chỗ tốt hơn.

Chỉ là mọi người đối với chuyện Viên Thục Hoa cũng bị tách ra một

mình có chút khó hiểu, bởi vì cha nàng ta là Bố Chính Sứ, quản lý một tỉnh.
Đáng ra người xếp phòng sẽ không đến mức không cho nàng ta mặt mũi
như vậy. Cả đất nước này, cũng chỉ có mười mấy tỉnh. Vị trí của cha nàng
ta ai có thể tưởng tượng được.

Viên Thiến và Lý Già La cùng đến từ Ký Châu cho nên tự động làm thân

với Lý Già La, muốn kết bè kết phái. Chẳng qua nàng ta vẫn rất quan tâm
đến Viên Thục Hoa, có thứ gì tốt sẽ cho Viên Thục Hoa. Hơn nữa, Viên
Thiến cảm thấy hai người đều họ Viên, quan hệ dĩ nhiên là thân thiết.

Thế nhưng Viên Thục Hoa lại không kiên nhẫn ứng đối với nàng ta. Có

một lần Viên Thiến nói nhiều, Viên Thục Hoa cau mày, nói nàng ta đánh
trống reo hò làm Viên Thiến trở nên lúng túng. Lâm Tuyết Mai nhịn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.