Đặc biệt hai người nàng và Hoàng Thượng mặc đều là loại tốt nhất, như
phú thương. Có đồ vật thương nhân cũng không mua được. Nếu muốn cải
trang, vậy làm cho giống một chút, miễn cho bị người phát hiện.
Trương đại nhân nhìn, trong lòng gật đầu. Tuy rằng Hoàng Thượng mang
theo quý phi, là một sĩ phu phong kiến, trong lòng Trương đại nhân có chút
không vui. Nhưng quý phi để ý cả đến những chi tiết nhỏ nhặt, xác thật là
tinh tế hơn nam nhân bọn hắn.
Nhưng thật ra quần áo của hắn không có vấn đề gì, nhờ lão thê chuẩn bị
quần áo cũ trước kia, ăn mặc khó có thể phát hiện. Bởi vì nhà Trương đại
nhân cũng không phải quá giàu có. Trước kia lão thê còn dựa vào thêu thùa
may vá để kiếm sống, cho nên hiện tại quần áo hoàn toàn phù hợp tình
huống.
Nhưng ngày thường mấy người Hoàng Thượng và quý phi đều mặc
nguyên liệu tiến cống tốt nhất. Đây là đổi thang mà không đổi thuốc. Thật
phải cải trang vi hành, vừa nhìn đã thấy không đổi.
Quý phi có thể nghĩ như vậy, đối với hành trình phía trước của bọn họ
cũng có trợ giúp rất lớn.
"Lão gia, ta chọn chút vải bông, mặc vào vài thoải mái. Bên ngoài thoạt
nhìn lại không lóa mắt như tơ lụa."
Đương nhiên, quần áo tơ lụa cũng có, nhưng không được tốt như tơ lụa
trong cung. Quần áo lúc trước đều thu lại.
Hoàng Thượng nói: "Ngươi xem rồi làm, lão gia ta nghe phu nhân."
Kỳ thật mặc những quần áo này, Hoàng Thượng không cảm thấy gì
không tốt. Rốt cuộc, ở phương diện này, nam nhân không để bụng lắm,
cũng không thấy có vấn đề gì.