Trương cô nương sắc mặt lúc xanh lúc trắng, Hạ cô cô này, thật là mặn
ngọt đều không chịu, không cho ai mặt mũi, ngay cả Vương Minh Nhã
cũng vậy.
Cho nên Trương cô nương cũng khó mà nói mình và Thục phi là biểu tỷ
muội. Chỉ có thể ghi hận với Nghiêm tú nữ.
Hạ cô cô mang theo cung nữ Ngọc Lan từ Xuân Phương cung đi ra.
Ngọc Lan thở dài nói: " Tú nữ lần này, so với lần trước nhiều chuyện
hơn." Ngọc Lan theo chân Hạ cô cô tại Xuân Phương cung đã lâu.
Mỗi một khóa tú nữ, cũng đều xảy ra chút chuyện, nhưng giống như bây
giờ, trước mặt mọi người cãi nhau, thật sự chưa từng có.
Hạ cô cô: "Làm tốt việc của mình thì sự tình liền thành, hiện tại loạn như
vậy, chỉ sợ có thể gặp chuyện không may."
Xảy ra sự tình này, đối với Hạ cô cô ảnh hưởng cũng không lớn. Bởi vì
mọi người đều biết, ở trong cung này, không xảy ra chuyện gì, mới là bất
thường.
Ngọc Lan nói: "Vừa rồi nghe các nàng nói đến Thục phi, vị Trương cô
nương kia nói mình là thân thích của Thục phi."
Thục phi ở trong cung, là người chạm tay có thể bỏng, Ngọc Lan không
thể không nghĩ tới. Miễn cho đắc tội với Thục phi.
Ngọc Lan ba năm trước cũng ở Xuân Phương cung, hầu hạ nhiều chủ tử
bao gồm Thục phi. Nói đến Thục phi, vị này thật là một đại nhân vật. Trước
kia ai cũng coi trọng Vương Sung nghi, bởi vì nàng ta có bộ dạng tốt nhất,
mà thân phận cũng cao. Ai biết qua ba năm, mọi việc đều thay đổi hoàn
toàn.