HÃY CỨU EM - Trang 89

Cầm tấm vé trong tay, cô chạy về phía sảnh khởi hành, cắn chặt môi để

khỏi bật khóc.

Tự đáy lòng, Juliette biết điều Sam nói không hoàn toàn sai.

Tất nhiên hai ngày say đắm chẳng thể đủ để làm nên một cặp tình nhân.

Tất nhiên phép màu nhiệm của tiếng sét ái tình không đồng nghĩa với sự
hoà hợp lâu dài của một đôi uyên ương. Hơn nữa Sam đã có gia đình, anh
sống cách Paris sáu ngàn cây số và nhất là - đối với cô đây là điều quan
trọng nhất - cô đã lừa dối anh về địa vị xã hội của mình.

Đầu cúi gằm, cô cắm cổ chạy, chìm sâu trong những luồng suy tưởng và

nỗi đau đớn. Đột nhiên, cô nhận ra mình để quên cặp kính cận trong va li
và phải khó khăn lắm cô mới đọc nổi những dòng chữ trên biển chỉ dẫn.
Lên tới tầng hai, cô đi nhầm hướng, quay trở lại rồi lại bước nhầm vào
thang cuốn chiều đi lên. Đương nhiên, cô xô phải một vài hành khách, việc
này khiến cô bị một viên cảnh sát trách móc khá nặng nề.

Chỉ bấy nhiêu thôi đã khiến cô cảm thấy đây đúng là ngày tồi tệ nhất

trong đời.

Song cô vẫn chưa thấy hết mọi thứ...

Thưa các quý bà và quý ông, chuyến bay 714 tới Paris/Charles-de-

Gaulle chuẩn bị khởi hành tại cửa số 18. Kính mời quý khách chuẩn bị sẵn
thẻ lên máy bay và hộ chiếu. Trước hết, chúng tôi mời lên máy bay các
hành khách có số ghế ngồi từ...

o O o Vẻ thất thần, cô bước tới cửa kiểm tra an ninh của sân bay, tháo

giày, cởi thắt lưng, máy móc chìa vé và giấy tờ ra rồi bước vào máy bay.

Các chỗ trên máy bay đã gần như kín và bầu không khí ngột ngạt khó

chịu. Juliette tìm ra chỗ ngồi của mình. Thường thì cô thích ngồi cạnh cửa
sổ nhưng lần này, người ta đã xếp cô ngồi giữa một cậu bé lắm lời và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.