HÃY CỨU EM - Trang 92

giờ hết, anh khát khao được sống và quên hết những nỗi lo sợ trong quá
khứ. Lần đầu tiên trong đời, anh tin điều này có thể thực hiện được, nhờ
vào một người phụ nữ mà cách đây bốn mươi tám tiếng anh còn chưa quen
biết: niềm hy vọng cuối cùng của một người đàn ông tuyệt vọng.

Anh chạy đến sảnh chờ: không hề có Juliette. Anh tìm đi tìm lại. Không

hề.

Anh lại gần cửa kính và thấy chiếc máy bay của chuyến 714 đang chạy

tới đầu đường băng. Thôi, thế là quá muộn rồi. Anh đã có được vận may
nhưng lại đánh rơi mất. Có thể chỉ cần một lời nói thôi: Hãy ở lại! Nhưng
anh đã không nói ra.

Chiếc máy bay dừng lại một lát để lấy đà và bay lên.

Sam đứng nhìn theo nó rất lâu.

Rồi nó biến khỏi tầm mắt anh.

o O o Anh quay lại Manhattan trong sự che chở của chiếc 4´4. Bóng tối

đã đổ ập lên thành phố mà anh không hề nhận ra. Anh chưa bao giờ cảm
thấy như bây giờ: cảm giác nhớ một người da diết như cơn thèm chất gây
nghiện. Anh đậu xe vào một trong những ngõ nhỏ trên Quảng trường
Sheridan và thả bước trong gió lạnh, không thực sự muốn về nhà. Cô đơn
và yếu đuối, anh sợ phải ở một mình trong căn hộ trống vắng nơi họ đã
từng hạnh phúc bên nhau, hòn đảo nhỏ hạnh phúc nằm giữa sự hỗn mang
của họ.

Vừa đi, anh vừa nhớ lại khuôn mặt, mùi hương của cô, cách cô cười và

những tia sáng sinh lực mà cô luôn mang theo bên mình. Rồi để xua tan
những kỷ niệm đang trào lên, anh bước vào quán bar đầu tiên anh gặp trên
đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.