HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 100

xem!- Vân Vy có thiện ý nhắc Thẩm Bình. Thẩm Bình thở dài đáp: -Cậu ta
á, mới sáng ra đã không biết đi đằng nào mất rồi! Hơn nữa đối phương là
một nam, một nữ, giao hẹn trước là đánh đôi rồi, tôi chơi với Giang Nhan
sao được? Tiểu Thu đã viện cớ trốn ra ngoài rồi, nếu không cô có thể nhò
Tiểu Thu giúp mình. -Tôi ngại không dám mở miệng, đặc biệt là với người
trong công ty tôi, gần như ai ai cũng biết…. -Biết cái gì? Thẩm Bình ngập
ngừng một lát rồi nói: -Đối phương là người mà tôi thích!- anh cười như
mếu. Cuối cùng thì Vân Vy cũng hiểu ra ý của Thẩm Bình, chẳng trách mà
tối qua anh ta lại than vãn như vậy! -Thế anh muốn thắng hay muốn thua?
Thẩm Bình bật cười: -Cô nói xem?Đàn ông mà bị thua trong tình cảnh này
thì thật là mất mặt. Nói không chừng còn gây ấn tượng xấu cho người ta
nữa chứ. Cứ cố gắng hết sức là được, dù gì cũng không thể làm con rùa rụt
cổ được! Vân Vy ngẫm nghĩ hồi lâu: -Nhưng mà tôi không mang theo quần
áo thể thao…- cô không thể mặc quần áo công sở đi thi đánh vợt với anh ta
được. Mà không chỉ quần áo, sáng nay cô đã tìm kiếm suốt cả nửa ngày mà
không thấy đôi giày của cô đâu cả. Kể từ tối qua sau khi về khách sạn, cô
chẳng biết giày của mình đã đi đằng nào rồi. Giang Nhan chợt nhớ ra điều
gì liền thốt lên: -À rôi quên mất rồi, tối quan lúc Giang Nhan bế cô, giày
của cô đã bị rơi xuống nước rồi. Tối qua cô thảm hại đến vậy sao? Thê
thảm tới mức độ đánh mất cả “áo giáp”? Thế thì phải làm sao? Cô không
thể đi dép lê ra đó được. -Hay là bây giờ tôi lái xe ra ngoài mua cho cô một
đôi nhé! -Thôi bỏ đi!- Vân Vy nghĩ ngợi một hồi nói: -Để tôi đi mượn vậy!
-Đừng nghĩ ngợi nhiều như vậy làm gì!- Thẩm Bình kéo Vân Vy đi: -Tôi
biết cách đây không xa có một cửa hàng bán đồ thể thao. Chỉ là mua quần
áo thể thao thôi mà, ngày xưa các tướng quân ra trận còn phải mua áo bào
cơ đấy! Vân Vy loáng thoáng nghe thấy người ở đầu dây bên kia nói:
-Đừng có lâm trận rồi lại rụt đầu lại đấy! Chúng tôi không có nhiều thời
gian đợi anh đâu! Thẩm Bình đáp: -Làm gì có chuyện đó, chúng tôi sẽ đến
sân ngay thôi! Trước khi đi Thẩm Bình còn đưa mắt tìm kiếm xe của Giang
Nhan, miệng lẩm bẩm: -Cái thằng ranh này, lái cả xe đi rồi, rốt cuộc đang
làm cái gì nhỉ? Cậu ta có báo cáo với em không? Vân Vy cười không biết
có nên giải thích cho Thẩm Bình sự thực hay không. -Hay là gọi điện thoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.