cho cậu ấy vậy? Vân Vy ngẫm nghĩ một hồi rồi lắc đầu: -Thôi để sau đi!-
thực ra thì điện thoại của cô đã hết pin từ tối qua rồi. Thẩm Bình chăm chú
quan sát vẻ mặt của Vân Vy, phát hiện vẻ mặt cô có gì đó kì lạ liền hỏi: -
Sao thế? Cãi nhau à? Cửa hàng bán đồ thể thao bên cạnh khách sạn không
có nhiều đồ, cũng may là thân hình của Vân Vy khá cân đối nên cũng dễ
mua. Cô mua một bộ quần áo thể thao màu trắng, sau khi mặc vào liền cột
cao tóc lên, nhìn có vẻ rất khỏe và trẻ trung. Chủ cửa hàng khen: -Bạn gái
anh thật xinh đẹp! Một câu khen ngợi khiến cho Thẩm Bình đỏ mặt: -Tôi
làm gì có cái phúc ấy!
Vân Vy muốn tự mình trả tiền nhưng Thẩm Bình cứ một mực nài nỉ: -
Là do tôi nhờ cô giúp đỡ đấy mà. Nếu bảo là bộ quần áo này tôi mua tặng
cho cô thì e là cô sẽ ngại. Hay là thế này đi, coi như là tính vào tiền của
Giang Nhan đi!
Khả năng ăn nói của Thẩm Bình không tồi, Vân Vy nghe vậy chẳng
biết phải nói gì.
Xe của Thẩm Bình đã đến ngã tư, anh chỉ tay về phía chiếc xe đỗ ở
cách đó không xa:- Xe của Giang Nhan kìa. Sao cậu ta đến đây sớm thế
không biết?
Thẩm Bình ấn còi mấy lần mà Giang Nhan vẫn không để ý.
Đèn xanh bật sáng, xe của Giang Nhan lướt qua, xe của Thẩm Bình bị
chặn lại ở phần đường bên này.
Sau khi hết đèn đỏ, Thẩm Bình liền ra sức tăng tốc đuổi theo xe của
Giang Nhan. Vừa đi vào trong khách sạn, anh ngay lập tức nhìn thấy Giang
Nhan đang nói chuyện với một cô gái xinh đẹp.
Thẩm Bình vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không nén được cười: -
Giang Nhan dám lén lút đi lại với gái đẹp sau lưng em. Đợi lát nữa chỉ có
hai đứa, em nhớ xử cậu ta cho đẹp vào!