HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 98

đầu óc lại không tập trung. Hai năm nay không ít lần anh có vẻ mặt này, vẻ
mặt thất thần và hụt hẫng. Trước đây cô còn tưởng anh không giống như
những người khác, mãi mãi chẳng bao giờ bị bất cứ thứ gì làm cho buồn
phiền. Cô luôn “thận trọng” mang đến cho anh những niềm vui, nhưng mặc
cho cô có làm thế nào thì cũng chỉ là nhọc công mà thôi. Phải đợi đến khi
anh chìm vào giấc ngủ say, cô mới dám chăm chú nhìn vào khuôn mặt anh.
Cô không biết được đằng sau cái diện mạo đẹp đẽ của anh còn ẩn chứa
những điều gì? Anh là một người đàn ông xuất sắc đến vậy, sao có thể buồn
phiền như những người đàn ông tầm thường khác? Mấy ngày gần đây, cuối
cùng thì cô cũng tìm ra được đáp án. Tối hôm ấy ngủ nhờ ở trong căn hộ
của anh cô mới biết thường ngày anh đã bán mạng làm việc ra làm sao.
Nửa đêm cô tỉnh lại, nhìn thấy anh đang nằm bò ra bàn mà ngủ, chiếc áo
vét cũng trượt xuống khỏi vai. Cô nhón chân lại gần đắp lại cái áo lên vai
anh, vô tình nhìn thấy một tấm danh thiếp ở trên bàn làm việc của anh. Vài
năm trước, anh phải làm phẫu thuật tim, tỉ lệ thành công chỉ có một nửa.
Lúc anh được đẩy vào trong phòng phẫu thuật, vẻ mặt điềm tĩnh như không
có gì xảy ra. Anh nhắm hờ mắt, hai tay nắm chặt, lúc ấy có phải trong đầu
anh chỉ nghĩ đến hình ảnh của Vân Vy? Cô đã sớm đoán ra trong lòng anh
đã có người khác, thế nhưng cô đâu có ngờ người ấy lại được anh giữ chặt
trong tim. Cô thật sự không cam tâm, rõ ràng cô đã quen biết với anh lâu
như vậy rồi, tại sao đến phút chót vẫn bị thua kẻ khác? Cô nhớ lại lúc còn
nhỏ, cô đã nhờ anh vẽ một bức tranh thật đẹp. Anh đã vẽ một căn nhà,
trước căn nhà có trồng đủ các loại hoa cỏ. Sau khi lớn lên, cô lại giở lại bức
tranh ấy ra, ngồi ngây người trên ghế sô pha mà thầm nghĩ, liệu trong căn
nhà đó của anh có chỗ cho cô không? Giang Nhan vừa đỗ xe lại thì Khang
Di nhận được điện thoại của An Luy: -Đến nơi chưa? Khang Di gạt hết
những suy nghĩ mông lung trong đầu, bình thản trả lời: -Mình đến rồi! An
Luy vui vẻ nói: -Thế thì tốt, tớ đã hẹn người ta đến sân cầu lông thi đấu rồi,
cậu mau qua đây giúp mình đi! Khang Di nhận ra giọng điệu có vẻ như
đang đùa cợt của An Luy liền tò mò hỏi: -Thi đấu với ai? An Luy cười đáp:
-Còn ai nữa, chính là cái khối keo vạn năng ấy mà! Tiểu Thu vội vàng bỏ
những lọ trang điểm trên tay xuống, chạy ra mở cửa. Có ai đó lịch sự hỏi: -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.