HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 154

Cô khẽ ngân nga hát, mặc dù không nghe rõ nhưng anh cảm thấy rất

vui tai.

Sủi cảo do cô gói quả thật trông chẳng ra làm sao. Vốn dĩ lúc nhìn thì

thấy đơn giản lắm, thế mà khi làm lại chẳng đơn giản chút nào. Bột nhào
lúc khô quá, lúc lại ướt quá, khó khăn lắm cô mới nhào được thành một
khối bột thì tay cô lại dính bết lại. Cô đổ rất nhiều bột vào chậu, đến khi
ném khối bột kia vào thì bột khô tay mù mịt. Nếu như để Giang Nhan nhìn
thấy công đoạn nấu nướng này của cô chắc chắn anh sẽ chẳng còn hứng thú
đâu mà ăn.

Nghĩ đến Vân Vy bỗng bật cười.

Vì vỏ bánh quá to nên khi gói nhân vào, cái sủi cảo to đùng, cũng phải

to gần bằng nửa cái ví tiền, cái nào cái nấy phồng lên to tướng. Cô hì hụi
ném hết chỗ sủi cảo ấy vào nồi nước sôi, đợi chúng nổi hết lên mặt nước
liền vớt ra một cái nếm thử.

Mặc dù vẻ ngoài có chút xấu xí nhưng bên trong cũng khá “ngon

lành”. Không biết nhìn thấy những cái sủi cảo thế này anh có dám ăn không
nữa.

Vừa đặt đĩa sủi cảo lên bàn thì ti vi cũng phát đến chương trình quảng

cáo về món sủi cảo. Cô sợ anh xem quảng cáo lại có cái để so sánh với “tác
phẩm” của cô, cuối cùng chẳng còn muốn ăn nữa, thế nên Vân Vy vội vàng
dùng điều khiển chuyển sang kênh khác. Cũng may là anh không để ý đến
hành động của cô.

Anh ăn hết một cái sủi cảo.

-Có ngon không?- cô mở to mắt chờ đợi.

Anh gật đầu: -Rất ngon!- trông có vẻ không đẹp như ở trên quảng cáo

nhưng nhân bánh lại rất thơm, rất vừa miệng, hợp khẩu vị của anh. Vân Vy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.