HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 180

Cô ngồi bên trong phòng trực ban nhìn ra ngoài, cánh cửa sổ rất to có

thể giúp cho cô nhìn rõ mọi thứ bên ngoài. Vân Vy nhìn thấy có rất nhiều
xe từ trong công ty đi ra nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng của anh đâu cả.

-Này cô ơi, đã muộn lắm rồi, có lẽ Giang Nhan đã về rồi!

Vân Vy đứng dậy nói:-Vậy thì cháu về đây, xin lỗi đã làm phiền chú

ạ!- cô cúi đầu lí nhí cám ơn rồi đẩy cửa bước ra.

Trên đường phố người qua lại rất đông đúc.Cô vốn tưởng rằng khoảng

cách giữa anh và cô đã được thu hẹp lại, ai mà ngờ được vẫn chỉ là tưởng
bở. Lúc Giang Nhan còn học đại học, những việc anh phải làm ngoài giờ
học tương đối nhiều. Mỗi alafn hẹn hò cô đều phải đứng đợi anh rất lâu
ngoài cổng trường mới thấy anh vội vã chạy ra.

Có một lần, đợi đến hơn hai tiếng đồng hồ mà không thấy bóng dáng

Giang Nhan đâu, cô liền tức giận bỏ về. Cuối cùng Giang Nhan lại chạy đi
tìm cô giải thích.

Cô nói: -Anh bận như thế, em làm sao biết được có thể đợi được hay

không?

Giang Nhan kéo tay cô, không muốn để cô đi: -Chỉ cần em chịu đợi

thì nhất định anh sẽ đến, thật đấy!

Nhìn bộ dạng cuống quýt đến toát mồ hôi hột của Giang Nhan, cô lại

cảm thấy xót xa, cơn giận dữ dường như đã bị cuốn trôi.

Vân Vy mơ mơ màng màng bước đi, đột nhiên có một bóng đèn xe lóe

sáng trước mặt cô. Cô nheo nheo mắt, chẳng kịp tránh sang một bên. Tiếng
phanh chói tai vang lên từ chiếc xe ấy rồi nhanh chóng đỗ khựng lại trước
mặt cô.

-Này, cô đi đứng kiểu gì thế hả?- người lái xe cáu kỉnh gắt ầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.