HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 222

Giang Nhan mở cửa vào nhà, vừa mở cửa ra đã ngửi thấy mùi thức ăn

thơm lừng.

Bà Giang đang mặc tạp dề chạy ra đón con trai: - Tiểu Nguyên, về rồi

hả? Ăn cơm chưa con?Trên bàn bày đầy thức ăn, trong nhà bếp, Khang Di
cũng đang làm nốt món ăn cuối cùng. Cô tắt bếp rồi bê lên.

Nệm bọc ghế sô pha mới mua, màu sẫm ấm áp, có thêu hình hoa nở.

Bà Giang thân mật nói: - Mẹ với Khang Di chọn cho con đấy, có đẹp

trong? – rõ ràng là có chuyện muốn nói, ấy thế mà không chịu nói thẳng, cứ
vòng vo mãi.

Khăn trải bàn và dụng cụ ăn cũng là đồ mới, cùng màu với màu nệm

bọc sô pha. Những món ăn đang bốc khói ở trong đĩa, trông vô cùng đẹp
mắt. Khang Di ngồi trên ghế, đưa mắt nhìn khắp căn phòng mới mẻ, đây
đều là do cô bỏ thời gian và công sức đi chọn lựa cho anh, cẩn thận chuyển
đến, dọn dẹp gọn gàng trước khi Giang Nhan quay trở về. Cô mong muốn
có thể mang lại cho Giang Nhan một ấn tượng hoàn hảo, thế nên đã luôn
chân luôn tay dọn dẹp. Cũng may mà có ông trời thương tình nên kohong
chỉ có mẹ Giang Nhan giúp đỡ mà Giang Nhan cũng trở về nhà rất đúng
lúc.

Không quá sớm cũng chẳng quá muộn.

- Ăn cơm thôi!- mẹ Giang Nhan cầm đũa lên, vốn định gắp cho Giang

Nhan nhưng giữa đường lại chuyển qua bát Khang Di, nụ cười ngọt ngào
hiện trên khóe mắt, khóe môi. Khang Di hiểu ý liền gắp cho Giang Nhan
một con tôm to. Giang Nhan gần như không hề động đũa. Mẹ Giang Nhan
thấy con trai mình tỏ vẻ như vậy, trong lòng rất không vui nhưng vẫn
không thể hiện ra ngoài mà tiếp tục thực hiện kế hoạch của mình.

Bà Giang cười ngọt ngào: - Khang Di từ nhỏ đã thường xuyên qua nhà

chúng ta chơi. Lúc ấy mẹ sinh được hai thằng con trai, không cần nói cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.