HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 324

trên đó có hai hình trái tim được xếp bằng cánh hoa hồng đỏ rất đẹp. Ngụ ý
là gì không cần nói cũng biết. Nghe thấy có tiếng Giang Nhan mở cửa, Vân
Vy liền vội vàng chạy ra ngoài như một kẻ vừa làm xong chuyện xấu xa gì
vậy. Cô nhẹ tay đóng cửa lại, mặt đỏ bừng, đứng ngây ra một chỗ, mặt
nghệt ra nhìn Giang Nhan: - Mình không thể ở phòng này được! Giang
Nhan dừng bước hỏi: - Sao thế, em không thích à? - Vì hai chúng ta... ý của
em là lãng phí quá! - Không biết đây có phải là khách sạn cho các đôi tình
nhân hay không mà đâu đâu cũng thấy cách bài trí khiến cho người khác
phải đỏ mặt thế này. Em không thích phong cách bài trí ở đây! - Vân Vy
nhăn mũi nói: - Nên bình thường một chút thì tốt hơn! Giang Nhan bỗng
bật cười. Giang Nhan và Vân Vy nắm tay nhau đi ra ngoài. Không khí ở
biển quả nhiên là mát mẻ và dễ chịu. Trong khi Giang Nhan chạy đi mua vé
bể bơi thì Vân Vy đi mua hai cây kem và ngồi Có rầt nhiều trẻ con được bố
mẹ cho đến đây chơi, thế nên ở nơi này, kem là món được vô cùng ưa
chuộng. Mọi người xếp hàng mua kem càng lúc càng dài, đúng lúc ấy thì
chẳng may máy bán kem bị hỏng, chủ cửa hàng đành phải ngừng bán kem
và cho gọi người đến sửa máy. Đám đông chán nản giải tán. Trong tình
trạng đó, một số ít người có kem để ăn đã trở thành đốì tượng ngưỡng mộ
của mọi người. Nhất là cô, mỗi tay một que kem. Một cậu bé mặt mày đỏ
hây hây trông thấy Vân Vy cầm kem liền mạnh dạn chạy đến, chớp chớp
mắt, nói: - Cô ơi, cô cho cháu hai que kem của cô có được không? Cháu
mang đồ ra đổi với cô! Cô dạo này rất được bọn trẻ con để ý đến. Lần trước
vô tình gặp Tô Tần cũng là do cô bị hai đứa nhóc ấy để ý đến. - Được! - Cô
hào phóng đưa một que kem trên tay mình cho thằng bé: - Cây kem này cô
đã ăn rồi, nếu không cũng sẽ cho cháu nổt... - Cô ngại ngùng giải thích.
Thằng bé đưa kem lên miệng liếm một cái, đôi mắt to tròn đảo như rang
lạc: - Mẹ cháu bảo không được tự ý lấy đồ của người khác! Ăn gần hết cây
kem rồi nó mới nhớ ra lời mẹ dặ- Không gọi là lấy, cứ coi như chị cho em
đi! - Thế cũng không được! - Thằng bé nghiêm nghị lắc đầu, sau đó lục
tung hết túi áo lên, móc ra một cái xèng màu tím: - Chúng ta đổi nhé! Cái
này coi như là em đổi lấy kem của chị! Đây là lần đầu tiên Vân Vy có một
vụ “trao đổi công bằng” với trẻ con. Cô cầm cái xèng màu tím mà thằng bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.