HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 377

Lúc đó cô còn nghĩ anh sẽ không làm sao, mãi cho đến tiếng của anh

cứ nhỏ dần, nhỏ dần... cô mới phát hiện ra rằng...

Cô thật là ngốc!

Từng cảnh tượng trong quá khứ cứ hiện về trong đầu cô.

Những điều cô nhớ và những điều không nhớ...

- Vân Vy, có một chuyện anh luôn muôn nói cho em biết. Mỗi lần gặp

anh đều muốn nói với em, nhưng cuối cùng lại không có dũng khí để nói ra.

- Vân Vy, em không biết đâu, người em thích trước không phải là anh.

Vân Vy nhất thời không thể hiểu được ý của Giang Nhan:

- Giang Nhan, anh đang nói linh tinh cái gì thế?

Giang Nhan thở dài:

- Là thật đấy! Vân Vy à, anh có một người anh song sinh, anh ấy cái gì

cũng tốt, thông minh hơn anh, tính cách tốt hơn anh, kiên cường hơn anh,
tự tin hơn anh. Có lúc anh nghĩ mình chỉ là cái bóng của anh ấy. Lúc còn
nhỏ anh thường độc chiếm sự quan tâm của bố mẹ, là bởi vì anh cảm thấy,
nếu như bố mẹ yêu anh ấy thì sẽ không yêu anh nữa. Lâu dần, bố mẹ ngày
càng chiều chuộng anh, chiều chuộng hơn nhiều so với anh ấy. Nhưng mà
anh vẫn cảm thấy anh kém anh ấy quá xa, lúc nào cũng nghĩ rằng những
thứ mình vất vả có được, anh ấy chỉ cần muốn là lập tức sẽ cướp đi mất!

Đời người thật là kì diệu, vận mệnh đã cho anh gặp em. Lúc ấy anh

không biết rằng em đã quen với anh ấy trong hoàn cảnh như vậy, cũng
không biết rằng em đã nhầm tưởng anh là anh ấy. Khi anh biết rằng em vì
thích anh ấy nên mới thích anh, trong lòng anh đã chua xót biết bao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.