HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 387

Sắc mặt của Tô Tần càng lúc càng khó coi, đôi mắt thuôn dài nhìn cô,

trong ánh mắt là sự phẫn nộ xen lẫn mỉa mai:

- Đừng tưởng rằng ai cũng có lòng dạ sắt đá, cái gì cũng có thể bỏ qua,

cái gì cũng có thể thờ ơ không để ý đến.

Những ngón tay của Vân Vy đang run lên, các đầu ngón tay lạnh ngắt.

Cho dù là ai, bị người khác ép buộc cũng đều có thể đánh mất bình

tĩnh. Hơn nữa những điều Tô Tần nói lại là sự thật.

Vân Vy đứng lặng người, dường như tất cả mọi thứ xung quanh đều

đang xa cô dần. Cô mệt mỏi lắm, mệt mỏi đến mức không thể cử động
được nữa, chỉ biết lặng đi nghe những lời nói đó.

Mãi cho đến khi nhân viên cứu hộ hỏi:

- Thế nào? Hai người đã cân nhắc kĩ chưa? Chúng tôi không thể cứ

đứng đợi như thế này được!

Lúc này cô mới ngẩng đầu lên:

- Giờ đến bệnh viện kiểm tra, ngộ nhỡ có chuyện gì, chẳng ai gánh vác

được trách nhiệm đâu.

- Thế cũng phải, chỉ có điều chúng ta không thể ép buộc anh ấy được!

Vân Vy đứng khựng lại ở đó.

Vân Vy gật đầu:

- Tôi biết... - Cô ngập ngừng: - Xảy ra chuyện này, tâm trạng anh ấy

cũng không vui, thực sự xin lỗi các anh!

Nói rồi cô quay sang nói với Tô Tần:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.