HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 76

thì phải gọi em là em dâu rồi!

Vân Vy vừa ngồi vào ghế Thẩm Bình đã nói luôn: -Đến quán ăn nông

thôn ở gần đây đi, ở đó món ăn rất ngon lại yên tĩnh.Giang Nhan ngoảnh
đầu lại hỏi cô: -Em có ăn quen các món ấy không?

Vân Vy gật đầu: -Được ạ!

Vân Vy bắt đầu cảm thấy kì lạ, nhưng chỉ một lúc sau cô đã biết vì sao

Giang Nhan lại không giải thích rõ ràng với Thẩm Bình. Kể rõ đầu đuôi
câu chuyện với một gã say thì có tác dụng gì cơ chứ? Trước đây nhìn thấy
Thẩm Bình ăn mặc vô cùng lịch sự, cô chỉ biết anh ta là một người có tài
trong chuyện làm ăn mà không biết rằng Thẩm Bình cũng là một người khá
thân thiện. Nói thế nào thì nói anh ta vẫn nhất khoát muốn mời cô đi ăn để
biểu thị chút thịnh tình.

Nhà hàng mới mang lên hai món ăn, Thẩm Bình đã nâng cốc rượu mời

Vân Vy: -Ly này anh mời em dâu, không có em dâu thì quan hệ của anh với
Giang Nhan chẳng được như ngày hôm nay. Mặc dù anh đã sớm quen biết
thằng ranh này nhưng cậu ta chẳng bao giờ nhờ vả người khác, lúc nào
cũng cảm thấy cậu ta rất chi là khó gần. Thế mà lần này cậu ta đột nhiên
đến nhờ anh giúp đỡ khiến cho anh ngạc nhiên vô cùng!

Vân Vy ngoảnh đầu nhìn Giang Nhan nhưng Giang Nhan chẳng có ý

định “hỗ trợ” cô. Bản thân cô rất muốn được nối lại quan hệ với người
mình yêu thương như trước đây nhưng còn Giang Nhan thì sao? Rõ ràng là
anh chẳng có ý gì với cô cả, thế mà lại thản nhiên như chẳng có chuyện gì
xảy ra. Nêys đã như vậy, co cũng cứ thoải mái mà nhận cái danh xưng này
đi! Dù sao thì người khó chịu cũng đâu phải là cô?

Vân Vy cầm chén rượu lên, khẽ nhấp môi một cái. Cô chưa bao giờ

nghĩ rằng rượu quê tự nấu vừa cay lại vừa ngọt như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.