HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 256

XLIX

Entơni quyết định nhờ ông Tơnơ đứng ra bào chữa cho mình. Anh cảm

thấy không còn ai thích hợp hơn. Là một trong những luật sư quốc gia có
khả năng nhất, ông Tơnơ nổi tiếng khắp nơi do phong độ đường hoàng,
chững chạc và sự hiểu biết sâu sắc về bản chất con người. Nhưng còn một lí
do khác: đằng sau thái độ xa cách của ông Tơnơ là một trái tim dịu hiền,
Entơni thấy mình không những cần đến sự thông minh và lịch duyệt của
một luật sư, mà còn cần đến sự thông cảm và hiểu biết của một con người.
Bởi vì có thể anh cần phải kể hết với ông ta.

Trước phiên tòa hai tuần, cuộc trao đổi ý kiến đầu tiên đã diễn ra. Kể lại

sự việc trong đêm thứ Bảy tai họa đó với ông Tơnơ và với viên luật sư chỉ
dẫn, ông Hilơ, Entơni vẫn khẳng định rằng đêm ấy anh ở nhà một mình.
Ngoài anh và Xtivơ ra, chưa ai trên đời này biết được chuyện gì thực sự xảy
ra trong buồng anh.

Cuộc trao đổi ý kiến kết thúc, anh về hãng bào chữa. Vừa bước chân vào

phòng làm việc của mình, anh nghe chuông điện thoại vang lên.

- Alô, ông đấy à, ông Grantơ? Tơnơ đây. Xin mời ông trở lại đây!

- Bây giờ ư? Ngay tức khắc?

- Vâng, nếu thuận tiện cho ông.

- Được, thưa ông Tơnơ, tôi xin đến ngay.

Entơni định đặt ống nghe xuống thì lại nghe thấy ông Tơnơ gọi. Anh áp

ống nghe vào tai và nói:

- Alô, có việc gì thế?

- Đừng bận tâm đến việc đưa ông Hilơ cùng đến.

Entơni vội vã ra khỏi văn phòng hãng bào chữa, không dặn mấy người thư

kí là khi cần thì tìm anh ở đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.