HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 257

Anh lại bước vào phòng luật sư của ông Tơnơ, trong lòng hơi e ngại. Ông

luật sư tóc hoa râm ra hiệu mời anh ngồi. Rồi bằng một giọng chậm rãi,
thận trọng và vang vang, ông nói:

- Chắc ông không phiền lòng vì tôi mời ông trở lại đây… một mình nhỉ?

- Không, không sao cả.

- Ông thấy đấy, trong vụ án này có một vài khía cạnh tôi muốn thảo luận

riêng với ông. Tôi đã được ông Hilơ thoả thuận. Tôi muốn ông hiểu ý tôi
khi tôi cam đoan với ông là lúc này tôi không có ý định xúc phạm đến ông.
Tôi không muốn làm tổn thương đến tình cảm của ông.

Entơni làm một động tác nóng nảy, nhưng vui vẻ, dễ dãi.

- Không sao cả, thưa ông Tơnơ. Xin ông cứ đi thẳng vào vấn đề.

- Ông thấy đấy, - ông Tơnơ nói ân cần, - tôi phải thú nhận là có những khó

khăn trong vụ án của ông. Tôi tin mọi lời ông nói trong lần trao đổi vừa rồi.
Tất nhiên ông Hilơ cũng thế! Nhưng đã chắc gì tòa án hoàn toàn chấp nhận
những lời khai của ông?

Ông Tơnơ đứng lên, ông là một người cao lớn. Tháo chiếc kính gọng đồi

mồi ra, ông đặt lên bàn vỗ vỗ nhẹ vào cằm và nhìn xuống tấm thảm. Ông
vừa nói vừa đi đi lại lại trong phòng. Entơni đưa mắt nhìn những giá sách
xếp thành hàng hầu như cao tới trần nhà đứng sát tường.

- Bây giờ, chúng ta hãy nói thẳng hết ra. Về cái bằng chứng quanh mấy

đầu mẩu thuốc lá ấy. Ông bảo là đã tiếp một bạn gái trước tối hôm đó. Phải,
phải. Đúng thế. Nhưng giả thiết ông chưởng lí hỏi ông tên bà ấy? Điều đó
rõ ràng là xác đáng. Ông có chuẩn bị sẵn sàng nói ra không?

Ông Tơnơ đột ngột nhìn khách hàng của mình. Dường như ông không

hoàn toàn tin đã có một cô gái như thế ở đấy.

- Xin ông cứ nói tiếp, - Entơni nói, - còn khó khăn nào nữa?

- Phải rồi, bình nước trà vẫn còn ấm. Và theo ông Bôdơmen thì ô tô của

ông đỗ ở bên ngoài; nhưng trái lại, cảnh sát nói rằng khi họ tới, suốt dãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.