HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 110

- Thế là tốt lắm rồi. Tôi quen uống nước lạnh, mặc dù bác sĩ khuyên nên

dùng một chút rượu brenđi, vì cái dạ dày của tôi mà. - Vợ Hunđơ chăm
chăm nhìn cái mảng tường bị nước ở mái rỉ xuống tạo thành những khoảng
mốc đen xấu xí, rồi nói thêm:

- Tôi có cái dạ dày tồi lắm.

- Tôi không có rượu trong nhà, - Meri nói, vẻ xin lỗi.

- Chồng chị chắc có thể mang một ít về nhà chứ.

- Tôi lấy làm tiếc vì chúng tôi không đủ tiền mua.

Vợ Hunđơ cười khinh khỉnh. Chị ta nhìn Meri với vẻ làm duyên làm dáng,

rồi lại cười khinh khích. Màu đỏ ở mặt đã bắt đầu nhạt đi, trông chị ta giống
như một chiếc đầu lâu đang cười:

- Này, chị ạ, - vợ Hunđơ nói, - cậu con trai của chị đang học hành rất khá

ở Uynơtơn, có phải không nhỉ?

- Ở Uynơtơn?

- Phải, cậu ta ở đấy, có phải không?

- Ai bảo bà thế?

- Chồng chị không nên để thư từ bày ra trước mắt mọi người. Sẽ có

chuyện đáng tiếc nếu có kẻ nào viết thư báo cho ông hiệu trưởng biết là mẹ
cậu bé, chúng ta cứ tạm nói như thế, hơi đen một chút, và đứa em cậu ta đen
hơn chút nữa.

- Nếu bà đến đây để lăng nhục tôi, - Meri giận dữ nói, - thì bà nên đi ngay

tức khắc.

- Đừng giận dữ như thế, chị bạn thân mến, - vợ Hunđơ dịu dàng dỗ dành. -

Điều bí mật của chị vẫn sẽ là bí mật. - Chị ta gật đầu cười. - Mà này, nếu có
lộ bí mật thì cũng đáng đời thằng bé. Thiên hạ nói nó xấu hổ vì chị. Đáng
căm phẫn, đáng căm phẫn thật, sau khi chị đã lo lắng cho nó bao nhiêu
chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.