HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 193

y trở lại ghế ngồi, quay số điện thoại tự động một lần nữa.

- Gin phải không? Alô, Vẫn anh đây mà. - Y nghe thấy tiếng nói của chính

mình rất ngượng ngập và đần độn. Lúc này, y căm ghét bản thân mình biết
bao! - Nghe nhé, anh muốn xin lỗi. Vừa rồi, anh hơi nóng nảy.

- Anh quả là dễ cáu, có phải không nào?

- Hẳn có một sự hiểu nhầm nào đó.

- Đúng đấy mà, hãy quên đi, - Gin trả lời xoa dịu.

- Tối thứ Sáu này, em không bận gì chứ?

- Được lắm. Chúng ta sẽ đi đâu?

- Đi ăn và đi chơi bằng ôtô, em thấy thế nào?

- Không! Có một cuốn phim hay ở Riô. Mua vé phim ấy nhé.

- Tốt lắm.

- Nào, đừng có quên đấy.

- Anh sẽ không quên… lần này không quên đâu.

Y cười gượng.

- Để chứng tỏ thiện ý của anh, anh muốn đưa em đi chơi cả tối nay nữa.

- Rất tiếc, anh thân mến, tối nay em bận.

Vừa nghe Gin trả lời xong, Bôdơmen tự nguyền rủa mình quá hăm hở.

- Em cho anh hỏi: ai đấy?

- Không, Henri. Tò mò chóng già đấy.

- Anh đoán là Grantơ.

Thoạt tiên Gin không trả lời. Rồi cô nói:

- Phải rồi, anh Athơ mời anh ấy lại ăn bữa tối.

- Vậy sao em lại phải ở nhà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.