HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 207

- Em đừng ngại, em thân mến, anh ta đã nói gì?

- Hắn nhìn thắng vào em và nói: “Đừng có cố lừa dối tôi, vô ích mà”.

Đúng như thế. Em bảo hắn giải thích, hắn nói là anh thường xuyên đưa em
tới buồng anh vào ban đêm. Hắn bảo có nguồn tin đáng tin cậy. Em tức
không chịu được. Khi lúng túng mãi mới nói được, em nguyền rủa hắn đủ
các thứ bẩn thỉu và bảo hắn đưa nhanh em về nhà và đừng có thốt ra thêm
một lời nào nữa. Hắn rất thản nhiên nghe em nói, hắn bảo “huênh hoang
cũng chẳng ăn thua gì, Gin ạ. Tôi biết chính xác những chuyện đã và đang
xảy ra”. Tất nhiên, chẳng bao giờ hắn có thể nhìn thấy em, vì em có bao giờ
đến đấy đâu. - Gin cười cười ngượng ngập. - Hơn nữa, em không nghĩ rằng
hắn biết chỗ anh ở…

- Anh cũng thấy thế, - Entơni ngạc nhiên nhận xét.

- Vậy chỉ có một khả năng là anh đã nói bóng nói gió đến một chuyện như

vậy.

- Anh ư? - Entơni há hốc miệng. - Trời ơi, để làm gì kia chứ?

- Thế đấy, em đã nghĩ rằng anh có thể nói như vậy cốt làm cho hắn ghen.

- Trời ơi, Gin, em đã gán cho anh những bản năng đê tiện nhất trần đời.

Entơni phẫn nộ, Gin thấy thế.

- Nhưng các đối thủ thường nói những loại chuyện như thế với nhau, có

phải không nào? - Gin nói, giọng xoa dịu.

- Nếu làm như thế, họ sẽ bị đánh ngay. Cho dù chuyện đó có thật anh cũng

chẳng bao giờ đi kể cho Henri Bôdơmen. Hắn chắc chắn sẽ đập lại em. Khi
đó, anh phải gánh lấy mọi hậu quả có phải không? Em không biết nghĩ đến
điều đó à?

- Em không biết nên nghĩ như thế nào.

- Nhưng anh đã nói với em là từ bữa tiệc nhà Ivon, anh không chuyện trò

gì với con người đó, chỉ trừ những lời chào hỏi bâng quơ. Đúng hơn, -
Entơni mỉm cười nói thêm, - Anh ta không nói chuyện với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.