HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 210

tránh sự thực, bịp bợm và đạo đức giả mà anh đã theo đuổi.

Trong một lát, họ lặng lẽ nhìn nhau; và trong gian phòng đó, một cuộc

xung đột giữa tình thương và lòng căm thù xa xưa diễn ra ác liệt.

Khi nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sẫm, hầu như đen đó, Entơni cảm thấy sự

giễu cợt cay độc, sắc sảo - sự giễu cợt lạnh lùng, nghiêm khắc - được toát
rra từ đôi mắt đó.

Entơni bước đến gần, đặt cả hai tay lên vai em.

- Xtivơ, - Entơni nói, giọng xúc động, - em có khỏe không? Bao nhiêu

năm nay…

Entơni tưởng đã tìm thấy sự đạp lại cảm động, điều đó làm lòng anh xốn

xang. Anh em ruột thịt ắt phải như thế.

Nhưng một giọng lạnh nhạt, hầu như gay gắt, trả lời:

- Khỏe, cám ơn, Entơni, còn anh?

Trong một lát, sự cuồng nhiệt, có thể nói như vậy, đã qua mất. Entơni cố

thể hiện hết nhiệt tình và hy vọng làm Xtivơ cảm kích.

- Anh ư? Khỏe lắm. Xtivơ này, chúng ta lại ở bên nhau, thật là tuyệt diệu.

Nhưng nụ cười chua chát làm đôi môi đó cong lên, hình như muốn hỏi

Entơni nói những lời nói đó có thành thực không?

- Em đã lớn lắm. - Entơni đứng gần Xtivơ để so với nhau. - cao hơn anh

đấy!

- Bao giờ cũng hơi cao hơn một chút. - Xtivơ trả lời. - Nhưng tôi muốn lên

cân thêm một chút. Khá là gầy và to xương, có phải không? - Xtivơ giơ tay
chỉ vào ngực và vai mình.

- Không, không quá lắm, - Entơni giả dối, - vả lại, tới một ngày nào đó,

em sẽ lên cân. Nào, ngồi xuống đây, để anh pha trà cho em uống nhé. Hay
em thích uống rượu? Một chút rượu vang hoặc uytki, hoặc bia?

- Tôi thích nước trà, nếu không phiền sanh quá đáng. Tôi không uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.