HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 290

việc biến mất chiếc ôtô của ông đỗ ở bên ngoài nhà ông cũng vậy.

Entơni nản lòng. Anh đăm đăm nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ bất lực tuyệt vọng

hiện lên mặt.

Ông Tơnơ nói tiếp:

- Ông có muốn làm thế hay không… tuỳ ông quyết định. Dựa vào các lí lẽ

phải trái phức tạp của chính vụ án, tôi chỉ có thể nói rằng nếu ông làm như
vậy, ông tất thành công. Những lí do riêng tư của ông là việc riêng của ông.

Entơni rút một điếu thuốc lá, châm lửa. Anh rít mấy hơi liền, rồi mới nói:

- Những khả năng để đưa đến kết tội cố sát là những điểm nào?

- Nếu ông không đưa ra được bằng chứng, người ta sẽ quy cho ông phạm

tội căn cứ lời khai của ông Bôdơmen, điều này có nghĩa đoàn bồi thẩm
công nhận ông giáng chiếc ghế đẩu vào đầu ông ta. Như thế sẽ chứng tỏ
giết người có chủ định, hoặc là một hành động liều lĩnh bất chấp mọi hậu
quả, mà như ông biết, thì đều dẫn tới kết luận như nhau. Nói cách khác, đó
là tội cố sát.

- Nhưng không có vết tích gì về cú đánh mà người ta coi là tôi đã giáng

vào ông ta.

- Tôi không nghĩ rằng điều đó thực sự quan trọng. Cú đánh có thể vừa đủ

mạnh để làm ông ta ngã. Trạng thái say rượu của ông ta đã làm nốt việc còn
lại.

Entơni đứng dậy, đi đi lại lại trong phòng.

- Giả sử tôi không ra cung khai, thì sẽ chẳng tốt hơn cho cô Gin ư?

Ông Tơnơ hé môi, chụm các đầu ngón tay vào nhau, nhìn lên trần, rồi nói:

- Như thế nhất định sẽ gây ra nghi ngờ. Công chúng sẽ nói là suy cho cùng

cô ấy có thể đã ở đó, mặc dù cô ấy phủ nhận. Ngay cả hai chiếc tách không
có vết môi son cũng có thể giải thích được. Dẫu sao, trên môi cũng chẳng
còn lại bao nhiêu son sau khi người ta đã hôn nhau chút ít. Ông Bleơ chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.