HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 297

- Không, từ trước tôi chưa bao giờ nghe giọng nói đó.

- Có phải đó là một giọng nói bình thường hay là…

- Không tôi thấy giọng nói đó có hơi lè nhè và líu nhíu, mặc dù tất nhiên

đó có thể là cách nói thông thường của người đó.

- Và rồi thế nào?

- Ông Grantơ hỏi người đó định giở trò gì, người đó trả lời là cố lừa nhau

chẳng ích gì đâu, rằng người đó đã biết ông Grantơ đang tiếp ai trong
buồng. Người đó nói:”Ông đã đưa Gin về nhà với ông đêm nay”. Khi ấy,
ông Grantơ bảo là người ấy điên rồ. Thế là người khách bảo “Được thôi,
nếu tôi nói sai, thì chứng minh dễ dàng lắm, hãy để cho tôi vào trong đó”.
Ông Grantơ không muốn cho người đó vào. Khi ấy, người đó bắt đầu cười
to và nói gì đó về chuyện cô Gin là một người con gái rất đoan trang đến
mức không lại thăm một người đàn ông tại buồng của ông ta, thế mà lại ở
đây, tron buồng ông Grantơ. Rồi người đó gọi:”Ra đi, Gin”. Thế là ông
Grantơ… tôi phải kể tiếp chứ?

- Vâng, chuyện xảy ra thế nào thì cứ thế mà kể.

- Ông Grantơ bảo không có cô Gin ở đấy. Khi ấy, người đó buộc tội ông

Grantơ nói dối và khăng khăng đòi đi qua những bức màn che. Ông Grantơ
nói đây là phòng của ông ấy, và tốt hơn là người đó nên đi đi trước khi ông
ấy tống cổ ra ngoài. Ông Grantơ nói:”Ông say rượu rồi, về nhà đi ngủ đi!”.
Khi đó, tôi nghe thấy người đó bảo sẽ dùng vũ lực để vào bằng được. Tiếp
theo là tôi nghe thấy có vẻ đang diễn ra một cuộc ẩu đả, tôi mở hé những
bức màn che và nhìn xem.

- Ông nhìn thấy gì?

- Người đó đang đấm ông Grantơ.

Ông Tơnơ đưa một thứ gì đó cho người tùy phái để chuyển cho Xtivơ.

- Ông có nhận ra người trong bức ảnh đó không?

- Có, thưa quí tòa. Chính người đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.