HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 75

- Vâng, rất cảm ơn bà. - Meri trả lời, nhưng trong thâm tâm, chị biết mình

sẽ không bao giờ bước qua ngưỡng cửa gia đình nhà Sotơ.

Sự kiện ở dòng sông là đề tài bàn tán chủ yếu của các bà mẹ khác ở

Xtomhôc.

- Họ cứ nhặng xị lên vì chuyện đó, - vợ Mơgrêgơ nhận xét trong một buổi

chiều đánh bài britgiơ.

- Chị có thích báo chí, - vợ Phêrêrơ lên tiếng hỏi, - kể lể dông dài về

chuyện con trai chị đánh bạn với con một mụ da màu không? Tôi thấy quả
là một điều nhục nhã cho bà Sotơ.

- Ấy, tôi không biết, - bà Hainơman nói. - Tôi cho rằng, họ nói gì mặc họ,

“miễn” là con tôi được cứu sống, ngay dù một tên Caphia cứu nó đi nữa!

- Thật là xấu hổ cho tất cả các bà, - bà Van Din lên tiếng. - Hãy để mặc

chú bé ấy. Tất cả vinh dự là thuộc về chú bé ấy, thế đấy.

- Tôi tự hỏi, không hiểu đứa con thứ hai của họ rồi sẽ ra sao, thằng bé da

đen ấy mà, - vợ Van Đe Mecvơ xen vào. - Chẳng bao lâu nữa, nó sẽ đi học;
nếu họ cho nó đến trường Xtomhôc, tôi sẽ kiên quyết không chịu. Tôi
không để con mình học cùng lớp với thằng con một mụ da màu. Trường của
Hội truyền giáo, chỗ của nó là ở đấy.

- Phải, bà nói đúng lắm, - một người khác họa theo.

- Nhưng có thật nhà ấy cố đưa thằng bé vào trường Xtomhôc không? - Vợ

Mơgrêgơ hỏi, vẻ hoài nghi.

- Có chứ, - vợ Matin đáp, gật đầu vẻ thông thạo. - Bà Hunđơ kể với tôi là

mới đây tay Grêơm đã nói chuyện với chồng bà ta. Ông Hunđơ vẫn là
trưởng ban quản trị nhà trường mà. Bà Hunđơ bảo những người như tôi đây
sẽ không chịu sự nhục nhã như thế. Mà đó lại là vợ của ông chủ gã Giogiơ
đấy!

- Phải mà, chúng ta quyết không chịu. Quá quắt lắm!

- Bà vẫn ở trong Ban quản trị trường học phải không bà Phêrêrơ? - Chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.