HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 19

bốn năm, và cô đang đợi chờ...
Trời đất! Mắt Cầm mở to. Chỉ để chọn một cô giáo dạy kèm cho con gái
mà phải điều tra lý lịch kỹ càng như vậy. Hơn cả sự nghiên cứu một vụ án!
Thật quá lắm.
Một sự xúc phạm không thể chịu được. Cầm nói như hét, giọng rum lật bật
vì tức giận:
- Đủ rồi ông luật sư ạ...xin ông hãy điều tra một cô giáo khác. Công việc
hôm nay tôi xin không nhận.
Và Cầm lại quay đi.
- Làm gì thế? Không lẽ điều đó là chạm đến lòng tự ái của cô? Đâu phải tôi
làm một cuộc điều tra gì về cô đâu? Tất cả những chi tiết mà tôi biết được
đó, đều do ông hiệu trưởng trường cô cung cấp. Ông ấy rất quý cô, thương
cô, sợ tôi không tuyển chọn cô nên cho tôi biết hết hoàn cảnh gia đình cô...
Không lẽ chuyện đó cũng làm cho cô tự ái?
Cầm không quay lại.
- Mỗi người đều có những riêng tư thầm kín cần giấu - Cầm nói. Khi nghĩ
đến cái tên Lâm Duy là tim Cầm tự nhiên đau nhói.
Ông luật sư hỏi:
- Nghĩa là cô vẫn không muốn nhận việc?
- Không.
Bội Cầm bước tới xoay nắm cửa. Nhưng nàng chợt nghe tiếng cửa khác ở
bên hông phòng khách mở, và tiếng nói lớn của luật sư:
- Chúc Vy vào đây nào, cha đã làm cô giáo giận, con vào thuyết phục thử
xem.
Bội Cầm quay lại hoàn toàn do sự tò mò. Nàng muốn biết đứa con gái được
nuống chiều quá lắm kia ra sao, vóc dáng, tính tình thế nào.
Chợt nhiên, Bội Cầm như lặng người đi.
Có một cánh cửa mở góc phòng khách. Phòng bên kia đầy sách, có lẽ là thư
phòng. Một cô gái bước ra... Cô gái có đôi mắt đen như đêm đen, nhưng lại
long lanh như viên ngọc sáng. Thân hình thon gầy...khuôn mặt đẹp... Đôi
mắt thanh tú, sống mũi thẳng, như người trong tranh. Những bước chân nhẹ
nhàng không nhuốm bụi trần. Cô bé mặc chiếc áp robe màu thiên thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.