HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 190

Thật lâu, Tự Thanh mới lên tiếng.
- Thật tình mà nói, dù Chúc Vy là con tôi, nhưng chưa bao giờ tôi hiểu
được nó.
Bội Cầm có vẻ suy nghĩ:
- Em thì thấy khác. Em nghĩ là tất cả chúng ta ở đây đều là những con
người bình thường, còn Chúc Vy, cô ấy toàn bích như một thiên thần vậy.
- Nếu không phải như thế thì… - Duy Trân chợt buột miệng - Một là cô ấy
quá thông minh, hai là người ngu xuẩn nhất, chỉ có một trong hai lẽ đó.
Bội Cầm suy nghĩ về câu nói của Trân.
- Chị có lý đấy.
Gian phòng lại chìm trong im lặng. Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng
của mình.
Duy Trân thở dài, cô ta có vẻ chán chường, đứng dậy:
- Thôi bây giờ tôi phải về. Kịch đã diễn xong, quậy cũng hết mình. Tất cả
hoài công, vô ích. Coi như tôi không đạt được mục đích. Tôi là kẻ thất bại,
thất bại một cách nhục nhã.
Bội Cầm chợt nắm lấy tay Trân:
- Khoan đã, hãy đợi một chút.
- Còn đợi gì nữa? Tất cả đã nhạt nhẽo hết rồi.
- Có một chuyện còn chưa giải quyết – Bội Cầm nhìn thẳng vào mắt Trân
nói – Có phải chủ nhân cái bào thai trong bụng cô là anh chàng Trình Kiệt
Thụy, chiêu đãi viên hàng không của hãng hàng không không?
Duy Trân giật mình, cả Tự Thanh cũng giật mình.
- Tại sao chị lại biết?
- Linh tính cho tôi thấy như vậy – Bội Cầm cười nói - Thật ra, có lần cô đã
nói về anh chàng đó cho tôi nghe rồi, quên sao? Hắn không chịu nhận là cái
chủ bào thai ấy à?
- Sao không? – Duy Trân trợn mắt - Hắn thèm rỏ rãi chứ lại… nhưng mà…
Hắn đang thất nghiệp, hắn bị Linda đuổi sở, mà tôi thì làm sao có thể lấy
một người chồng không có công ăn việc làm chứ? Tôi cũng không thể phá
thai.
- Duy Trân! Thế cô có thật tình yêu Trình Kiệt Thụy không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.