HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 244

ngược khốn kiếp ấy – hướng về phía đường Pilchers Brook, lúc này thị trấn
đã cào sạch tuyết rồi nên không có dấu chân nào để lại ở đây, rồi bước ra xe
đậu trên đường Thombush, lái xuống làng, hay đi đâu đó.”

“Lúc đến hiện trường, cảnh sát Peony có thấy ai trên đường Thombush

không?”

“Có vẻ như là không, nhưng hắn cũng có thể dễ dàng đi vào rừng, hoặc

là…” Anh dừng lại để xem xét các khả năng.

“Hoặc là sao?”
“Khả năng này không cao lắm, nhưng anh được biết có một nhà trọ

B&B

[14]

trên núi mà BCI đáng lẽ phải kiểm tra. Nghe có vẻ quái dị lắm,

nhưng sau khi đâm nạn nhân muốn đứt đầu ra, tên giết người điên khùng của
chúng ta có lẽ đã tản bộ trở lại một phòng trọ nhỏ ấm cúng nào đó cũng
không chừng.”

Hai người nằm lặng thinh cạnh nhau trong bóng tối nhiều phút dài dàng

dặc. Tâm trí của Gurney chạy ngược xuôi tái hiện lại vụ án như một người
vừa hạ thủy một chiếc tàu đóng tại nhà và đang chăm chú kiểm tra xem có
vết rò rỉ nào không. Khi đã chắc chắn không có lỗ hổng nào nghiêm trọng,
anh hỏi Madeleine nghĩ gì.

“Đối thủ hoàn hảo đấy,” cô nói.
“Gì cơ?”

“Đối thủ hoàn hảo.”
“Nghĩa là?”
“Anh thích giải câu đố mà. Hắn cũng vậy. Một cuộc hôn phối trên thiên

đường.”

“Hay dưới địa ngục đây?”
“Ở đâu cũng được. À, mấy bức thư ấy có gì không ổn.”
“Cái gì… không ổn?”

Madeleine quen nhảy qua một chuỗi các liên tưởng khiến anh đôi khi phải

tụt lại ở phía sau một bước dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.