HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 352

Những tiếng xì xào và những cái gật đầu hỗn độn quanh bàn nhìn chung

đều khẳng định có. Riêng Blatt là có câu hỏi. “Sherlock Holmes ư?”

Gurney không rõ đây là một trò đùa ngu ngốc hay thật sự là ngu ngốc.

“Ronald M. Holmes – đương đại hơn một chút, và là một nhân vật có

thật,” Holdenfield nói bằng một giọng hiền từ khoa trương mà Gurney
không hoàn toàn nhận ra. Liệu có phải cô ta đang nhái giọng ông Rogers

[21]

nói chuyện với một đứa trẻ 5 tuổi?

“Holmes phân loại hung thủ giết người hàng loạt theo động cơ – giết

người vì bị ảo thanh sai khiến; giết người vì tự cho mình sứ mạng loại bỏ ra
khỏi thế giới một nhóm người không thể chấp nhận được – dân da đen, dân
đồng tính, vân vân; giết người vì muốn toàn quyền thống trị; giết người vì
muốn tìm cảm giác mạnh; và giết người vì động cơ tình dục. Nhưng tất cả
bọn họ đều có chung một điểm…”

“Đều là mấy thằng khùng chết mẹ,” Blatt nói, cười khẩy.

“Hay lắm, ngài thanh tra,” Holdenfield nói bằng giọng ngọt ngào chết

người, “nhưng điểm chung thật sự giữa họ chính là đều bị căng thẳng nội
tâm khủng khiếp. Việc giết ai đó cho họ cảm giác khuây khỏa tạm bợ khỏi
sự căng thẳng đó.”

“Giống như được sex phải không?”
“Thanh tra Blatt,” Kline giận dữ nói, “có lẽ anh nên chờ cho Rebecca

nhận xét xong hãy hỏi nhé.”

“Câu hỏi của anh ấy thật ra cũng khá thích hợp. Cảm giác cực khoái đúng

là có thể trút bỏ được căng thẳng về mặt tình dục. Tuy nhiên, ở người bình
thường nó không tạo ra một đường xoắn ốc rối loạn chức năng đi xuống dẫn
đến đòi hỏi cực khoái càng lúc càng thường xuyên với cái giá càng lúc càng
cao. Về mặt đó, tôi nghĩ giết người hàng loạt có điểm chung với nghiện ma
túy hơn.”

“Nghiện mưu sát,” Kline nói chầm chậm, đầy vẻ suy đoán, như thể đang

thử tìm một cái tít cho một bản thông cáo báo chí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.