Chương 1
Bầu trời xanh xám bao phủ lên rặng núi phía xa xa. Lớp tuyết
mỏng trải đầy trên lối đi nhỏ trong rừng cây. Không khí giá lạnh
và trong lành khiến con người nhanh chóng cảm thấy cơ thể tựa
hồ được lấp đầy bởi mùi của tuyết và cành thông, giá lạnh nhưng
cũng rất dễ chịu.
Giản Dao xuống xe buýt ở bên đường cái, rẽ vào lối nhỏ trải
đá, đi bộ hơn mười phút, cuối cùng cũng nhìn thấy ngôi biệt thự
nhỏ kiểu châu Âu mái màu xanh xám nằm trên sườn núi phía
trước.
Kể từ lúc Giản Dao có ký ức, ngôi biệt thự này đã nằm trên
sườn núi ở ngoại ô thành phố. Hơn hai mươi năm trôi qua, dù
nhìn từ góc độ thẩm mỹ của thời hiện đại, tòa kiến trúc tinh tế
này vẫn không hề lỗi thời. Chỉ là nhiều năm qua, nơi đây không
có người sinh sống, ngôi nhà nhỏ lẻ loi tọa lạc trên sườn núi, lúc
nào cũng vắng lặng, tối tăm. Khi Giản Dao còn bé, có người dọa
cô, đây là ngôi nhà ma. Sau này trưởng thành, cô có nghe nói,
ngôi biệt thự là tài sản của một nhân vật tri thức “hải quy
[1]
". Bởi
vì người vợ ốm nặng qua đời, nhân vật tri thức đó lại đưa cậu con
trai còn nhỏ ra nước ngoài.
[1] Hải quy (viết tắt của cụm từ hải ngoại quy lai) có nghĩa là: người
từ nước ngoài trở về.
Hôm nay, ngôi biệt thự sáng đèn. Bức tường ngoài vốn loang
lổ đã được quét sơn mới, bờ tường được bao phủ bởi màu xanh
lục của dây thường xuân. Rêu xanh và cỏ dại mọc đầy ở cổng đã
được dọn sạch sẽ từ lúc nào.